Edit: Dưa Hấu
_________________________
Nghỉ ngơi hai ngày, cuối cùng Trì Oánh cũng hồi phục mà sống lại.
Cô muốn đi làm lại, Tiểu Hà lại còn nghỉ phép ở nhà, Tiểu Hà cứ ở nhà cô một mình như vậy nên rất nhàm chán.
Trì Oánh nghĩ đến một sự kiện, nói với Tiểu Hà: "Không bằng cậu đi tới Cục Công an giúp mình hỏi một chút chuyện của em trai mình đi, mình đã lâu không đi qua đó hỏi.
Nói không chừng cảnh sát ngày nào đó phá được đại án mua bán người, tìm được manh mối đem em trai mình cứu ra được!"
Lần trước sau khi gặp Nhị Mao, hai ngày nay cô vẫn luôn nhịn không được nghĩ đến em mình.
Đêm qua còn nằm mơ thấy nó bị người ta đánh, người đầy máu quay về phía cô mà cầu cứu, sau khi tỉnh lại trong lòng cô càng ngày càng bất an.
Tuy rằng biết khả năng không lớn, nhưng vẫn muốn đi hỏi thăm một chút.
Tiểu Hà cười hì hì gật đầu, "Được nha, không biết cái anh cảnh sát nhân dân đặc biệt đẹp trai còn công tác ở đó không nữa, lần trước lúc đi chung với cậu mình mém chút nữa thổ lộ ngay tại chỗ......!Cũng may cậu nhắc nhở mình anh ấy có mang nhẫn cặp, đã có bạn gái, thời gian qua lâu như vậy rồi, cũng không biết anh ấy hiện tại là kết hôn, hay là đã chia tay......"
Trì Oánh liếc mắt nhìn cô ấy một cái, "Cậu đúng là nhìn thấy soái ca là đi không nổi, cũng không thể cầu mong cho người khác được tốt lành một chút sao."
Cô đặt chìa khóa phòng để lại cho Tiểu Hà, tự mình lái chiếc xe ở cửa đi làm.
Mới vừa vào tới cửa lớn công ty liền nghe được các đồng nghiệp ở lầu một nghị luận sôi nổi, đại khái là nói Quyền Vương muốn cùng tập đoàn Lạc thị ký hợp đồng, xin tài trợ từ Lạc thị cho câu lạc bộ của cậu ấy.
Cô tùy tiện tìm đồng nghiệp hỏi thăm một chút, mới biết được ngày hôm qua phát sinh ra chuyện gì.
Sự tình thật ra lại ngoài dự kiến của cô, cô không nghĩ tới tính tình cái cậu Tiểu Quyền Vương cư nhiên táo bạo như vậy.
Tập đoàn Lạc thị tốt xấu gì cũng là tập đoàn tài chính có thực lực lớn, vậy mà ở trong mắt cậu ta dường như chẳng là cái gì.
Chuyện này nếu mà Tiểu Hà biết được, cô ấy không chừng sẽ tìm mọi cách mà trà trộn vào công ty một lần để thấy được chân dung của Quyền Vương.
Cô vào thang máy, cửa thang máy mới vừa khép lại, cửa bỗng nhiên lại bị người từ bên ngoài chen vào mở ra.
Hai người đàn ông xuất hiện ở cửa thang máy, Trì Oánh nhận ra được một người trong đó, đúng là Quyền Vương trẻ tuổi xuất hiện trong tin tức kia.
Nhìn gần thì, Tiểu Quyền Vương này lớn lên khá là đẹp trai, làn da của cậu ấy hơi ngăm đen, đôi mắt rất lớn, tính trẻ con chưa mất hẳn trên khuôn mặt của thiếu niên, tuy rằng trên mặt không có biểu cảm gì, nhưng cặp mắt kia lại dường như là biết nói.
"Xin chào, là người của câu lạc bộ Địch Tinh tới ký hợp đồng đúng không?" Trì Oánh chủ động chào hỏi, "Tôi dẫn các người đi văn phòng của Lạc tổng, tôi là Trì Oánh trợ lý của anh ta."
Thang máy gần đó đã có không ít người thăm dò nhìn về phía bên này, không ít người cảm xúc kích động mà nhỏ giọng nói chút gì đó, bất quá cũng không có ai dám tới gần.
Tiểu quyền vương lại một chút không có muốn vào thang máy ý tứ, một đôi mắt to gắt gao mà nhìn chằm chằm Trì Oánh, kia ánh mắt như là muốn đem cô cả người đều nhìn thấu.
Ngược lại là người đàn ông bên cạnh thanh niên kia cười cười, hướng phía cô vươn tay tới, "Xin chào, tôi tên là Mục Bắc, là giám đốc của câu lạc bộ Địch Tinh."
Trì Oánh đưa tay bắt tay anh ta, lại chủ động hướng về phía Diệp Thừa duỗi tay, nhưng Diệp Thừa lập tức tránh đi ánh mắt của cô, làm bộ không có nhìn thấy, từ bên cạnh nghiêng người đi vào thang máy.
Mục Bắc có chút bất đắc dĩ, đưa tay lên đầu vai của Diệp Thừa vỗ nhẹ nhẹ một chút, "Tiểu Thừa, cậu đừng có không lễ phép như vậy."
Diệp Thừa thực cố chấp mà đem đầu quay về vách tường bên cạnh, chính là không chịu nhìn Trì Oánh dù chỉ là liếc mắt một cái.
Trì Oánh có hơi chút xấu hổ mà cười cười một chút, cũng không để trong lòng.
Tiểu Quyền Vương tuổi còn nhỏ, có chút cá tính cũng là bình thường.
Thang máy mới vừa dừng lại, Diệp Thừa liền đi nhanh ra khỏi thang máy, nhìn dáng vẻ như là dù chỉ một giây đồng hồ cũng không muốn cùng Trì Oánh ở bên nhau.
Trì Oánh liền có chút buồn bực, ngày hôm qua cô lại không có đi làm, tiểu tử này vì cái gì nhìn cô không vừa mắt như vậy? Cậu ta là đối với tất cả mọi người đều như vậy sao?
Hẳn là......!Không phải nhằm vào cô chứ?
Nhưng cô có một chút cảm giác là bị cậu ấy chán ghét.
Cô hướng về văn phòng của Lạc Minh Dịch mà đi, mới phát hiện cửa đã bị đổi đi, vốn là cửa gỗ điêu khắc hoa văn, nhưng hiện tại lại đổi thành cửa thép.
Diệp Thừa trực tiếp đẩy cửa đi vào, Trì Oánh do dự một chút, không có theo vào, quay lại văn phòng của mình.
Cô cảm thấy Diệp Thừa đối với mình không có hảo cảm, ngược lại cô nếu đi vào sẽ có chuyện xấu xảy ra.
Vạn nhất ảnh hưởng đến việc ký hợp đồng, Lạc Minh Dịch lại muốn tìm cớ trừ tiền lương của cô.
Mới vừa vào văn phòng, liền nhìn thấy Susan đang cầm một phần văn kiện muốn đi ra ngoài, khi nhìn thấy Trì Oánh cô chủ động giải thích một câu, "Muốn cùng Địch Tinh ký kết hiệp ước tài trợ, mới vừa dự tính xong, bọn họ bên kia muốn xem trước."
Trì Oánh nhỏ giọng hỏi một câu, "Tính tình của Diệp Thừa có phải không tốt lắm hay không?"
Susan gật đầu, "Đặc biệt táo bạo, ngày hôm qua lúc tới đây đều đem cửa với bàn trà đập hư hết."
Trì Oánh hơi có chút lo lắng, "Vậy Lạc tổng còn cùng hắn ký hợp đồng? Không phải là......!bị uy hiếp chứ?"
Susan lắc đầu, "Việc này tôi cũng không biết, tôi chỉ là dựa theo phân phó của Lạc tổng mà làm việc."
Susan mới vừa đi, búp bê Tiểu Lạc liền nhịn không được nhảy ra, "Tôi mới không phải cái loại sẽ chịu người khác uy hiếp đâu! Tiểu tử này có thể uy hiếp đến tôi sao?"
Trì Oánh đem anh ta nhét trở lại trong túi, "Tôi biết."
Cô cũng rất khó tưởng tượng cái loại người như Lạc Minh Dịch sẽ chịu người khác uy hiếp, tuy rằng đối phương là Quyền Vương, nhưng anh ta chắc cũng không để vào mắt.
Búp bê Tiểu Lạc lại lần nữa nhô đầu ra, "Chuyện này quá kỳ quái, đời trước tôi không cùng Địch Tinh ký hợp đồng, sao lại đột nhiên có một sự kiện như vậy đây? Có phải chúng ta thay đổi sự tình gì hay không, mới thúc đẩy việc Diệp Thừa cùng Lạc thị có hợp tác?"
"Không có đi......" Trì Oánh suy nghĩ một hồi lâu, trước sau không thể nghĩ ra được nguyên nhân, cô với Diệp Thừa hoàn toàn chưa từng có bất luận tiếp xúc gì, biết đến tên này vẫn là bởi vì Tiểu Hà mê trai kia.
Cô ở trong văn phòng ngồi trong chốc lát, di động bỗng nhiên vang lên, là Tiểu Hà gọi tới.
m thanh Tiểu Hà rất vội vàng, "Mình sáng