Edit: Dưa Hấu
_________________________
Lạc Minh Dịch bỗng nhiên mở miệng nói: "Khó khăn lắm cô mới nhận lại em trai trở về, hôm nay cho cô nghỉ phép nửa ngày, các người đi công viên giải trí chơi đi.
Minh Ca, là lão Vương đưa em tới đúng không? Để cho ông ấy đưa các người đi đi."
Lạc Minh Ca vui vẻ nói: "Thật sao? Anh trai thật tốt!"
Ánh mắt Lạc Minh Dịch cố ý hay vô tình mà dừng ở trên cái túi xách kia lại liếc mắt một cái, nói: "Nhớ rõ để cho lão Vương đưa bọn họ về nhà."
Trì Oánh trong lòng có chút kỳ quái, nhìn chung có cảm giác Lạc Minh Dịch hôm nay có chỗ nào đó không thích hợp.
Đây cũng không phải là phong cách là việc của anh ta, chẳng lẽ lại mắc nghẹn cái gì trong lòng tới hư não?
Lúc này, Mục Bắc mỉm cười nói: "Tôi cũng là lái xe tới, chờ bọn họ từ công viên giải trí trở về, tôi có thể đưa Tiểu......!Hàn về nhà."
Hắn nhất thời còn chưa có thích ứng cái tên Trì Hàn này.
Lạc Minh Dịch nói: "Không cần, anh ở lại đây, sau khi hợp đồng sửa đổi còn cần anh ký tên mà, để cho lão Vương đưa họ đi là được, ông ấy là tài xế chuyên nghiệp."
Mục Bắc cười cười, "Cũng được."
Lạc Minh Dịch cúi đầu tiếp tục xem di động.
Bản ghi nhớ hiện lên một hàng chữ: Anh thật là thông minh, nếu cô ấy tiếp tục đi làm, sẽ đem quần áo được tặng bỏ trong văn phòng mình, anh sẽ rất khó tìm được cơ hội ở dưới mí mắt cô ấy mà hủy được bộ quần áo đó.
Nhưng mà nếu như đi công viên giải trí chơi, quần áo khẳng định sẽ để lại trên xe, anh sẽ rất dễ dàng để cho lão Vương tìm cơ hội xuống tay.
Lạc Minh Dịch không có trả lời, anh ta biết bộ quần áo này đối với Trì Oánh mà nói là điềm xấu vô cùng, cho nên vô luận như thế nào anh ta cũng không muốn lại nhìn thấy cô ấy mặc lại bộ quần áo này.
Chẳng cần biết bộ quần áo đó đã không phải là bộ nguyên bản kia, nhưng cũng không có gì khác nhau.
Lạc Minh Ca nhảy nhót mà chạy đi ra ngoài, Trì Oánh dẫn theo Trì Hàn đi theo ở phía sau.
Lạc Minh Ca bỗng nhiên quay đầu cười nói: "Muốn tôi gọi điện thoại để bao trọn gói công viên giải trí hay không? Lúc này vừa đúng lúc là nghỉ hè, người rất nhiều.
Tuy rằng không phải là sản nghiệp của Lạc gia chúng tôi, nhưng mà muốn bao trọn cũng không khó.
Đến lúc đó toàn bộ công viên giải trí liền chỉ còn lại ba người chúng ta, muốn chơi cái gì thì chơi cái đó!"
"Bao......!trọn......" Trì Oánh trán đổ đầy mồ hôi, "Vậy thì không cần, càng đông người càng náo nhiệt mà......"
Tác phong của đại tiểu thư hào môn quả nhiên là nhanh nhẹn dũng mãnh, đi chơi công viên giải trí cũng muốn trực tiếp bao trọn......!Cũng thật là khoa trương.
"Cũng đúng!" Lạc Minh Ca ngọt ngào cười, "Càng đông người càng náo nhiệt......!Bất quá Quyền Vương anh nên đeo khẩu trang, nếu không sẽ bị người ta nhận ra đó."
Trì Hàn không cho là đúng, "Tôi cũng không phải minh tinh."
Lạc Minh Ca thực trịnh trọng mà vươn một ngón tay ở trước mắt lắc lắc, "Ngôi sao thể thao cũng là minh tinh! Hơn nữa theo tôi hiểu biết, mức độ nổi tiếng của anh hiện tại đều đã vượt qua minh tinh hạng nhất rồi, khẳng định là tùy tiện đi chỗ nào cũng sẽ bị người ta vây xem."
Trên xe Lạc Minh Ca cũng có khẩu trang, sau khi lên xe cô lấy ra đưa cho Trì Hàn, cười nói: "Tôi có phải nên gọi anh một tiếng sư huynh hay không?"
Trì Hàn nói: "Huấn luyện viên của tôi cũng chưa đáp ứng thu nhận cô......"
Lạc Minh Ca nói: "Ông ấy sẽ đáp ứng."
Trì Hàn không nói chuyện nữa, cậu ấy không nghi ngờ điểm này chút nào, dù sao cũng là đại tiểu thư hào môn, đi cái công viên giải trí còn muốn bao trọn mà.
Ba người sau khi lên xe, tài xế lão Vương nói, "Đai an toàn ở phái trên, xuất phát."
Xe một đường hướng về công viên giải trí mà đi, nửa giờ sau tới công viên giải trí, lão Vương ngừng xe, ở trong xe chờ bọn họ.
Trì Oánh mới vừa xuống xe liền có một người thanh niên ăn mặc quần áo lao động chạy tới, cầm theo 3 vé vào cửa trên tay, lễ phép mà cúi người, "Ông chủ nói không biết Lạc đại tiểu thư sẽ tới chơi, ông ấy hiện tại không có ở thành phố B không có cách nào tự mình đến nghênh đón, nên thập phần xin lỗi.
Tôi được phái tới phụ trách tiếp đãi, nếu có nhu cầu gì cứ việc nói cùng tôi!"
Lạc Minh Ca nghĩ nghĩ, lắc đầu nói: "Không cần, anh đừng đi theo, có anh ở đây chúng tôi sẽ không thể chơi vui vẻ được."
Người thanh niên lại cúi cúi người, "Vậy chúc các vị tham quan vui chơi vui vẻ!"
Sau khi vào công viên giải trí, Lạc Minh Ca cùng với Trì Hàn nơi nơi nhìn đông nhìn tây, Trì Hàn chỉ vào bánh xe quay phía trước nói: "Cái kia có phải rất thú vị hay không? Tôi có nhìn thấy qua ở trong TV."
Lạc Minh Ca cũng rất hưng phấn, "Thật là cao a! Tôi muốn ngồi thử! Chúng ta đi ra đằng kia xếp hàng được không?"
Mới vừa nói, cô lại chú ý tới tàu lượn siêu tốc ở đằng xa, càng hưng phấn hơn, "Cái kia nhìn qua chơi càng vui hơn! Oa, đúng là rất kích thích......"
"Cái kia là nhà ma sao?" ánh mắt của Trì Hàn chuyển qua bên kia, "Muốn chơi thử......"
Trì Oánh nhất thời không biết nên nói cái gì, bộ dáng của hai người chưa hiểu chuyện đời này làm cô cảm thấy rất......!đáng yêu.
"Chúng ta chơi cái nào trước đây?" Trì Oánh nhìn nhìn, "Chỗ bánh xe quay hình như người tương đối vắng, chúng ta chơi cái đó trước đi, sau đó lại ngồi tàu lượn siêu tốc, sau đó nữa đi nhà ma thế nào?"
Lạc Minh Ca cùng Trì Hàn vốn chính là không có chủ ý gì, nên nghe cô nói như vậy liền đều đồng ý.
Ba người liền đi chỗ bánh xe quay đứng xếp hàng, không lâu sau liền đến lượt họ, cùng nhau ngồi trên bánh xe quay.
"Oa, thật là cao!" Theo bánh xe quay chậm rãi bay lên đến chỗ cao nhất, Lạc Minh Ca lớn tiếng kêu lên, "Có thể thấy được toàn bộ công viên giải trí luôn!"
Trì Oánh không dám nhìn ra bên ngoài, cô có chút sợ độ cao, tuy rằng không quá nghiêm trọng, nhưng cũng không dám ở nơi đặc biệt cao nhìn xuống.
Chờ đến khi bánh xe quay quay đủ một vòng, khi trở lại mặt đất, ba người từ bánh xe quay đi xuống dưới, liền hướng về phía tàu lượn siêu tốc mà đi.
"Chỗ đó có bán kem!" Lạc Minh Ca chỉ vào phía trước một quán nhỏ bán đồ uống lạnh, "Tôi muốn ăn kem."
Trì Hàn liền chủ động nói, "Để tôi đi mua!"
Cậu ấy phát hiện trong ba người thì cậu ấy là đàn ông, là người chạy việc còn gì nữa, không có lý do gì lại để cho con gái đi, liền chủ động xung phong.
Trì Oánh còn chưa kịp nói cái gì, Trì Hàn đã chạy đi mất.
Không lâu sau chạy về tới, trong tay cầm ba cây kem.
Trì Oánh nhìn thoáng qua, quả nhiên tất cả đều là vị hương thảo.
Khi còn nhỏ Trì Hàn đã rất thích kem vị hương thảo, nhiều năm như vậy cũng không có thay đổi.
Cô vừa rồi đã quên nói với Trì Hàn, cô đối với kem vị hương thảo bị dị ứng, ăn sẽ cảm thấy ghê tởm.
Nhưng mà em trai đã mua xong và quay trở lại, cậu ấy lần đầu tiên chủ động mua đồ cho cô, cô không muốn làm cậu ấy thất vọng, do dự một chút, vẫn là tiếp nhận rồi liếm một ngụm nho nhỏ.
Tức khắc liền có một loại cảm giác ghê tởm, cô khẽ nhíu mày, không hề tiếp tục ăn thêm miếng nào nữa.
Khi tới khu tàu lượn siêu tốc cô có chút buồn nôn rồi, nên không có hứng thú chơi nữa, liền nói: "Tôi có