" Đinh chúc mừng kí chủ thành công tiêu diệt Trúc cơ Trung Kì nhận 20.000 điểm tích luỹ " Âm thanh chậm dãi của hệ thống vang lên.
Hừ đe doạ ta sao nghĩ gì vậy ta đang dùng Bách Biến Thiên Diện thay đổi diện mạo.
Cho dù các ngươi có biết thì có sao, ta sợ cái rắm a .
Đang suy nghĩ miên man bỗng thiên địa trở thành một mảnh huyết hải ngập trời.
Khiến cho sắc mặt của Vũ Hạo trở nên đại biến.
Một luồng uy áp khủng bố khoá chặt vào thân ảnh của Vũ Hạo.
Từ từ trong không trung hình thành một hư ảnh của một nam tử trung niên.
Hư ảnh tràn ngập chỉ toàn là một màu huyết sắc.
" Súc sinh, súc sinh là ngươi ...!là ngươi giết con ta "
Hư không đột ngột nứt ra, một âm thanh chấn động cửu thiên vang vọng, Vũ Hạo chỉ cảm thấy khí huyết cuồn cuộn, khoé môi rỉ ra một dòng máu tươi.
Không kịp suy nghĩ quá nhiều, trốn là ý niệm duy nhất trong đầu cậu lúc này.
Trong ba mươi sáu kế chuồn là thượng sách.
Vũ Hạo dù tự cho mình có bá đạo đến mức nào nhưng đối mặt một vị Kim Đan Đại Viên Mãn mà nói thì chỉ có con đường chết mà thôi.
Lôi Thần Biến kích hoạt , Thôn Thiên Quyết cũng vận dụng tới cực hạn thân hình trong nháy mắt đã rời xa cả trăm trượng...
" Súc Sinh chạy đi đâu ???" Âm thanh kia gào thét âm thanh chấn động toàn bộ khu rừng khiến vô số yêu thú phải hoảng sợ co giò chạy đi.
Một bàn tay khổng lồ tràn ngập huyết sắc hướng về phía cậu chạy trốn trấn thẳng xuống đầu Vũ Hạo.
" ẦM "
Thiên địa như đổ nát, vô số yêu thú bị chấn thành thịt vụn.
Thân ảnh Vũ Hạo dường như bị đập thành một đống thịt vụn , không thấy một tia sinh cơ.
...
Huyết Sát Ma tông , Huyết Chủ Phong trong đại điện .
Phan Cuồng đang ngồi trên bảo toạ ở chính điện.
Đột nhiên cảm nhận được cái gì đó thân hình đột nhiên run lên.
Trong thoáng chốc, sắc mặt lão tái nhợt ngửa đầu gầm lên xuất một đạo âm thanh oán độc.
Tiếng gầm rung động toàn bộ Huyết Sát Ma tông, vang một hồi lâu mới từ từ hạ xuống.
Phan Cuồng thi triển bí pháp một luồn huyết quang đại thịnh vô số hình ảnh trước lúc chết của Phan Nhật theo huyết quang kia mà chiếu rọi như một thước phim ngắn vậy.
Chỉ thấy bên trong là một thanh niên có vẻ mặt phong trần , từng trải.
Khuôn mặt anh tuấn, trên trán có một nốt chu sa màu đỏ rực.
Toàn thân như được bao bọc bởi vô số tia sét trông vô cùng tà dị.
" Súc sinh ...!súc sinh ...!Súc sinh "
" Bất kể ai chỉ cần bổn toạ tìm ra ngươi là kẻ nào thì bổn toạ thề sẽ băm ngươi thành muôn mảnh "
Tiếng gầm giận dữ của lão vang vọng khắp các ngoc ngách xung quang tông môn.
Vô số thân ảnh của các vị trưởng lão trong tông đều bay lên Huyết Chủ Phong mà tìm hiểu đại sự gì mà khiến tông chủ của bọn hắn lại đột nhiên nổi giận như vậy.
Khi biết được tin thiếu tông chủ của bọn họ bị người khác hãm hại khiến sắc mặt của cả đám trở nên âm trầm.
Hiển nhiên truyện này từ xưa đến nay đều là chưa từng có, khi có người nhắc đến Huyết Sát Ma tông thì đều lộ ra một tia sợ hãi từ tận sâu trong nội tâm của mình.
Việc ngày hôm nay quả thực làm cho cả đám lão giả khuôn mặt đều trở nên âm trầm tràn đầy sát khí.
" Xin tông chủ thứ tội là lão hủ vô năng, vì quá chủ quan nên đã để xảy ra đại sự lần này " Lão già đi cùng với Phan Nhật lúc trước khi nghe tin này sắc mặt đột nhiên trắng bệch vội vàng đứng ra quỳ xuống tạ tội.
" Hừ ...!Phạm trưởng lão ngươi thân là trưởng lão phụ trách chuyến đi lần này cho Nhật nhi.
Vậy bổn toạ hỏi ngươi Nhật nhi đâu , Nhật nhi của ta đâu " Phan Cuồng gầm lên một luồng huyết sắc trực tiếp trấn xuống đỉnh đầu của Phạm trưởng lão khiến cho lão liên tục hộc máu.
" Tông chủ tha tội...!lão nguyện lấy công chuộc tội , sẽ làm hết sức mình để truy ra tên hung thủ kia.
Đòi lại công đạo cho thiếu tông chủ ".
Phạm trưởng lão dập đầu liên tục cầu xin.
" Được, bổn toạ sẽ cho ngươi một cơ hội...!nếu như không tìm được thì bồi mạng của ngươi lại đi ." Nói rồi một luồng thần niệm trực tiếp truyền vào đầu của Phạm trưởng lão.
Một thân ảnh Thanh niên tuấn tú giữa trán có một nốt chu sa được khắc hoạ in sâu vào trong đầu của lão.
" Đội ơn tông chủ tha tội...!lão sẽ cố hết sức.
Nếu như không được lão xin được tự tay kết liễu bồi tội với tông chủ " Phạm trưởng lão dập đầu tạ ơn.
" Còn không mau CÚT "
...
Bá Vương Điện , bên trong đại sảnh .
" Phù...!con mẹ nó chứ nguy hiểm thật " Vũ Hạo nằm dài trên mặt đất mà thở hổn hển.
Không ngơ chỉ là một đạo hư ảnh thôi mà uy lực đã khủng bố như vậy rồi.
Đây có lẽ là lần đầu tiên sau khi bước vào thế giới này Vũ Hạo mới cảm giác được sự tử vong mảnh liệt.
" May mà còn có Bá Vương Điện không thì chắc mình đã thành một bãi thịt vụn rồi ." Vũ Hạo vừa nằm vừa cảm thấy mình thật tốt số.
Lấy ra 4 cái vòng tay trữ vật của mấy tên đệ Phan Nhật kia.
Vũ Hạo trực tiếp bỏ qua 3 chiếc nhẫn cùi bắp của ba tên Luyện Khí kia.
Mà nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn có hình một cái đầu lâu màu đỏ rực trông hết sức quái dị.
Vì là nhẫn trữ vật của thiếu tông chủ của một đại tông cho nên trên nhẫn có chứa một tiểu trận pháp ngăn cản.
Nhưng đối với Vũ Hạo thì dù là có trận pháp hay là không đều giống như nhau cả mà thôi.
Thôn Thiên Quyết vận ra , cái tiểu trận kia trược tiếp vỡ nát như xé một tờ giấy vậy.
Dùng thần thức quét qua xung quanh đột nhiên hô hấp của Vũ Hạo trở nên dồn dập.
" Con bà nó chứ tên này đúng là người có tiền mà " chỉ thấy ở một góc bên trong giới chỉ có một ngọn núi nhỏ chồng chất vô số linh thạch gồm Hạ - Trung - Thượng hầu như là chiếm nhiều nhất.
Cực phẩm thì chỉ có vài chục viên mà thôi.
Nhưng chỉ cần nhìn vậy thôi đã khiến cho Vũ Hạo mừng như điên rồi, không ngờ chuyến này mục đich chỉ là kiếm điểm tích luỹ ai ngờ lại thu hoạch ngoài dự liệu như vậy.
Đảo qua những chỗ còn lại bên trong giới chỉ , toàn là những thứ đồ bỏ đi.
Nào là công pháp , Pháp bảo và một ít đan dược.
Vũ Hạo chỉ lấy linh thạch và số đan dược trong giới chỉ rồi trực tiếp dùng dị hoả đốt sạch nó đi.
Con mẹ nó toàn là tà công, dùng máu người để luyện, tiểu gia giết ngươi cũng đáng.
...
" Haizz lão bà à sao mãi nàng