Bá Vương Điện, bên trong phòng tu luyện.
Vũ Hạo chậm dãi đi tới trước Linh Minh Thạch,
Bây giờ Vũ Hạo đã trong vai một đại phú hào, giờ đây quán đỉnh Địa Sát Thất Thập Nhị Biến cho Thạch Hầu là điều đơn giản trong tầm tay.
" Hệ thống , trực tiếp tiến hành quán đỉnh Địa Sát Thất Thập Nhị Biến " không chần chừ , Vũ Hạo lập tức để tay lên hòn đá và yêu cầu hệ thống tiến hành.
" Đinh , tiêu hao 150.000 điểm tích luỹ.
Quá trình quán đỉnh bắt đầu " Âm thanh của hệ thống vừa dứt.
Một luồng sáng màu vàng như ẩn như hiện, bắt đầu dung nhập vào bên trong Linh Minh Thạch.
" Vì đây là môn công pháp cao cấp vả lại cũng không có hệ thống trợ giúp cho nên quá trình cảm ngộ cũng sẽ rất mất thời gian.
Giờ kí chủ đã là một đại phú hào thì cũng có thể tiêu hao điểm tích luỹ của mình để tăng quá trình cảm ngộ của Linh Minh Thạch " Hệ thống liên tục mời chào nói.
Khoé miệng Vũ Hạo dật dật, con hàng này giờ lại còn biết cả PR nữa cơ à.
Nhưng những lời của hệ thống nói cũng đúng, Vũ Hạo cũng rất muốn một trong hỗn thế tứ hầu khai sinh và trở thành đồng minh với mình.
Điều này theo như Vũ Hạo thấy là cũng rất đáng để được đầu tư.
" Chấp nhận tiêu hao điểm tích luỹ, tăng tốc quá trình cảm ngộ cho Thạch Hầu " gật đầu xác nhận Vũ Hạo lập tức nói.
" Đinh , tiêu hao 200.000 điểm tích luỹ.
Quá trình cảm ngộ của Thạch Hầu sẽ kết thúc trong vòng : ...10 9 ...!2 1 ...!"
" Đinh , quá trình quán đỉnh hoàn tất " Âm thanh hệ thống vang lên.
Khoé miệng Vũ Hạo hơi giật giật , con mẹ nó đây là ăn cướp mà.
Mọi khi tiêu hao đâu có nhiều như này.
Tuy nhiên tất cả những việc này đều được Vũ Hạo giữ trong lòng, mặc cho sắc mặt giờ đây của cậu trông hết sức khó coi.
Vì cậu biết bản thân mình được hệ thống hỗ trợ rất nhiều lấy cái gì để mà trách móc chứ.
" Hệ thống cần phải tiêu hao bao nhiêu điểm tích luỹ nữa mới đủ để cho Linh Minh Thạch nở ra " Vũ Hạo trực tiếp hỏi.
" Theo như tính toán từ hệ thống đưa ra thì kí chủ cần phải tiêu hao 1 triệu điểm tích luỹ để chuyển hoá thành lượng linh khí đủ để cho Linh Minh Thạch hấp thụ.
" Âm thanh của hệ thống chậm dãi nói.
" 1 triệu điểm tích luỹ chuyển hoá thành 100 năm hấp thụ linh khí mỏng manh ở nơi này của Linh Minh Thạch.
Cái giá này là có lời.
" Vũ Hạo âm thầm tính toán lợi và hại ở trong này.
" Lập tức tiêu hao " Không chút do dự Vũ Hạo mở miệng nói.
Hiện tại điểm tích luỹ còn là 3.200.000 điểm.
Tiêu hao 1 triệu thì mình vẫn còn 2triệu2 , con số này đối với cậu hiện tại vẫn là một phú hào.
Tuy hơi xót nhưng vì đầu tư cho tương lai, Vũ Hạo cũng miễn cưỡng được coi như là chấp nhận được.
" Đinh , tiêu hao 1.000.000 điểm tích luỹ.
Quá trình quy đổi thành linh khí bắt đầu " Âm thanh máy móc của hệ thống lần nữa vang lên.
Một luồng Linh Khí cực kì nồng đậm lập tức bao quanh lấy tòan bộ căn phòng.
Mức độ tinh khiết hay lượng dồi dào của linh khí phải nói là gấp gấp vô số , vô số lần Hạ Du , thậm chí nếu ở Thượng Du thì nó vẫn còn nhiều hơn gấp hàng vài trăm lần cũng nên.
Bởi vì đây là lượng linh khí quy đổi thành 100 năm của Linh Minh Thạch cho nên điều này cũng là xứng đáng thôi.
" Thời gian để cho Linh Minh Thạch hoàn toàn hấp thụ thì cũng cần phải qua gần 2 tháng nữa.
"
...
Bước ra khỏi căn phòng Vũ Hạo đã thấy Mỹ Uyển vẫn còn đang ngồi đả toạ, khôi phục thương thế ở đại điện.
Như cảm giác được có người tới , Mỹ Uyển dần dần mở mắt nhìn thẳng vào thiếu niên.
" Hồi này tại hạ có chút thất lễ , hy vọng công tử không để ý " Thương thế đã khôi phục được 4 thành cho nên việc đi đứng cũng không còn khó khăn như trước.
Cô đứng lên hơi khom người coi như hành lễ.
" Cô nương không cần quá để ý những việc đó làm gì.
Tại hạ cũng có hơi đường đột, mong Tống cô nương bỏ qua ." Vũ Hạo cũng không phải người không có lễ tiết, cũng trực tiếp khom người chắp tay trả lễ.
" Cảm ơn , ơn cứu mạng của công tử , không biết quý danh của công tử là...!" Mỹ Uyển nhỏ nhẹ nói, lúc này trong giọng nói cũng không còn lạnh băng như trước.
" Tại hạ Vũ Hạo , hân hạnh gặp qua Mỹ Uyển cô nương " Vũ Hạo trực tiếp mở miệng nói.
" Tuy có hơi mạo muội nhưng tại hạ có cảm giác như đã từng gặp qua công tử ở đâu đó rồi thì phải.
" Mỹ Uyển có hơi chút nghi hoặc hỏi cậu.
" Trời đất bao la, chúng ta gặp gỡ nhau là chuyện bình thường.
Huống hồ chi đại danh đỉnh đỉnh của Tống tiên tử thì tại hạ chỉ có thể ngước nhìn từ xa mà thôi " Vũ Hạo hơi lắc lắc đầu nói.
Hiển nhiên , cậu đâu có ngốc đây mà đi nói ra mình từng gặp qua nàng ở đấu giá hội.
" Vũ công tử cứ đùa " hiển nhiên Mỹ Uyển cũng là người khôn khéo , nên cũng không tiếp tục chủ đề này.
" Nếu thương thế của Tống cô nương đã ổn tại hạ có thể đưa cô nương ra ngoài " Vũ Hạo nói.
" Vậy thì làm phiền công tử rồi " Vì còn có trọng trách cần phải giải quyết cho nên Mỹ Uyển cũng không tiện từ chối.
Với cả bằng kiến thức của cô thì cô biết nơi này hẳn là một kiện pháp bảo không gian chứa người.
Hơn nữa phẩm cấp cũng phải cực kì cao cực kì cao, xung quanh cung điện trạm khắc chín con rồng trông sống động như thật.
Bất giác cô hơi liên tưởng đến thanh niên ở trong phòng đấu giá hội mà cô đã có dịp đưa ra lời mời hợp tác nhưng không thành, nhưng lại có được 3 lần tương trợ từ đối phương, nếu thiếu niên trước mắt này đúng là người đó thì không phải là cô đã mất đi một lượt rồi sao.
Nếu Vũ Hạo biết suy nghĩ này của nàng ta thì thật là khóc không ra nước mắt.
Đúng là con gái điều gì cũng có thể suy ra được.
...
Bên ngoài , một nơi nào đó ở Lạc Trần Sâm Lâm.
" Đã có được liên hệ với Mỹ Uyển tỷ tỷ rồi " một tiên thanh niên có gương mặt tuấn tú vẻ mặt vui mừng mở miệng nhìn sang lão già bên cạnh.
" Dẫn đường " Lão già bên cạnh trầm giọng nói hiển nhiên bối phận của lão cao hơn nhiều so với thanh niên.
Lúc này đây , ở dưới một gốc cây cổ thụ có hai thân hình đang đứng đối diện với nhau.
Mỹ Uyển đã thay một bộ y phục hoàn toàn mới của nàng , tuy sắc mặt vẫn còn có vẻ mệt mỏi.
Nhưng đã khá hơn rất nhiều so với lúc trước.
Nàng cũng không ngờ là mình vẫn có thể bình an mà sống sót được mà tất cả là nhờ có nam nhân trước mặt này.
Vũ Hạo cảm ứng được có 2 luồng khí tức đang lao nhanh về phía này.
Chắc hẳn là người mà Mỹ Uyển vừa gọi tới, cho nên cậu cũng chào hỏi nàng rồi phi thân rời đi.
Thân hình như quỷ mị chợt biến mất tăm, chỉ còn một thanh âm của cậu truyền lại.
" Chúng ta vẫn