Trên đài cao , cả đám lão già vẻ mặt mỗi người đều khác nhau trong vô cùng sống động.
" Tiểu tử này thực lực lại khủng bố như vậy , có thể dễ dàng đem thiên tài Trúc Cơ Hậu Kì đánh cho thối lui "
" Kĩ thuật dùng kiếm cũng rất là tuyệt diệu, có thể dùng một thanh kiếm gãy bình thường kia mà có thể chiến ngang tay với pháp khí cấp cao quả thật là tuyệt diệu "
" Tốc độ của tiểu tử này cũng rất nhanh , ngươi thấy tên này mới chỉ là Sơ Kì thôi đấy.
"
Cả đám lão giả ngươi một câu ta một câu bàn tán sôi nổi khiến cho sắc mặt của Thanh Sắc trưởng lão đen như đít nồi.
Hiển nhiên thằng con do lão đích thân bồi dưỡng bị người ta dễ dàng đả bại như vậy bảo sao mà không tức cho được.
" Ồ các ngươi xem tiểu tử kia định làm gì " Cả đám lão già đem ánh mắt đầy tò mò xuống phía dưới đấu trường.
...
Bên dưới đấu trường
Vũ Hạo lập tức áp sát vào Tân Phong một trưởng kình lực đập thẳng vào lồng ngực khiến hắn một cước bay ra khỏi đấu trường.
Chưa dừng lại ở đó Vũ Hạo cũng chém ra mưa kiếm vào phía những đệ tử xung quanh , phạm vi ở gần .
" Toàn bộ các ngươi lên tất đây !!! " Vũ Hạo chân đạp tàn kiếm, cả người đứng trên không quét mắt qua toàn trường cao giọng nói.
Tĩnh
Tất cả toàn trường đều tĩnh đến cực hạn , sắc mặt Lý Mạc Sầu và Thanh Thiên đều xám xịt lại.
Đám đệ tử đang đánh nhau cũng bởi vì câu nói vừa rồi của Vũ Hạo làm cho dừng lại .
" Làm càn "
" Ngươi là cái thá gì mà dám ngông nghênh "
" Ngươi có biết lời ngươi nói ra mang ý nghĩa là gì không "
Cả đám đệ tử bên dưới quảng trường đều trừng mắt về phía Vũ Hạo mà quát.
Vũ Hạo vẫn dửng dưng nhìn xuống quảng trường khoé miệng khẽ nhếch lên một tí trào phúng.
" Ta nói tất cả các ngươi đồng loạt lên hết đây "
" Ầm "
Hơn một trăm đạo ánh sáng đồng loạt bay về phía Vũ Hạo hiển nhiên cả bọn đã bị Vũ Hạo làm cho phát cuồng .
Vẻ mặt vẫn ung dung đứng đó , từ trong ánh mắt cậu loé lên một đạo hồng quang sắc lẹm, một luồng Uy Áp khủng bố ép thẳng xuống toàn trường khiến cho nhất thời cả đám đang bay lên phía Vũ Hạo đồng loạt rớt xuống , tạo thành một trận mưa người ngã xuống đổ như rơm như rạ.
Toàn bộ đám đệ tử , trưởng lão hay thậm chí cả Lý Mạc Thông đều đồng loạt đứng phắt dậy , hiển nhiên một màn này khiến cho cả đám đều không tin vào mắt mình.
Đám đệ tử ngồi xung quang quảng trường lúc này miệng đều há to ra hai mắt trợn trừng làm như không thể nào tin được.
" Con mẹ nó ta không phải mơ đấy chứ "
" Hắn vừa làm gì vậy , đứng im bất động mà cũng có thể hạ gục một nửa số lượng người dự thi rồi "
Đám đệ tử Thanh Vân tông lần đầu chứng kiến cảnh này cũng đều sợ hãi không thôi.
Bên phía đệ tử Thạch Hà Kiếm tông tuy đã có vài người từng chứng kiến Vũ Hạo làm ra thủ đoạn bậc này nhưng hiển nhiên lần đó với lần này là hai khái niệm khác nhau.
" Mẹ nó Hạo sư huynh có được tạo hoá bậc gì mà có thể có thực lực cường đại như vậy." Cả đám bàn tán xôn xao .Trong đám người , A Ngưu và Thu Mộng đồng thời sắc mặt lộ vẻ đầy phức tạp và sợ hãi.
...
Thanh Thiên hai tay nắm cán thương, mạnh mẽ xoay tròn, trong tức thời cây trường thương màu bạc cơ hồ biến thành phong luân, cuồng phong vù vù đem những phiến đá vỡ do chiến đấu hút vào, xoay quanh phong luân.
Bên ngoài cơ thể bỗng nhiên ngân quang rực sáng, một tia điện màu bạc xen lẫn màu vàng giống như con rắn nhỏ trườn tới trườn lui, lúc này Thanh Thiên cơ hồ là giống như một cái quang cầu màu Bạch Kim, hơn nữa ở mặt ngoài quang cầu còn toả ra vô số lôi điện toả ra như những xúc tu.
Nhìn cuồng phong kịch liệt, ánh mắt Vũ Hạo khẽ híp lại, cảm thụ được trường thương trong tay Thanh Thiên ngưng tụ ra năng lượng mạnh mẽ, đó là một loại năng lượng tràn ngập cuồng bạo cực đoan, giống như tựa như sấm chớp vậy.
" Thích chơi sét với ta sao " Khoé miệng Vũ Hạo nhếch lên tàn kiếm Thuận Thiên trong tay bùng lên vô số lôi hệ thuộc tính .
Ngay sau đó, tiếng gió đầy trời rồi đột nhiên đình trệ, ánh mắt Vũ Hạo nhìn sang phát hiện trường thương màu bạc trong tay Thanh Thiên xoay chuyển giống như phong luân, đã yên lặng bất động dừng lại ở trong bàn tay hắn.
Chẳng qua lúc này trường thương cơ hồ đã hoàn thành chuyển hóa thành một thanh lôi điện thương màu bạch kim, phía trên mũi thương lôi điện mờ nhạt nhưng phảng phất bên trong đó truyền ra tiếng sấm, trường thương khẽ nhúc nhích tản mát ra dao động năng lượng khủng bố không ngừng.
" Chịu chết đi "
Trong mắt hiện lên một chút lãnh khốc, Thanh Thiên nắm chặt trường thương, hai chân đứng tấn chậm rãi nâng cao trường thương ngang đỉnh đầu, trong nháy mắt tiếng sấm vang lên hỗn loạn ầm ầm nện lên trên sàn đấu cứng rắn, chỉ một thoáng một tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa vang lên, đem ánh mắt toàn trường hướng về phía này, đến khi mọi người nhìn thấy một vòng thái dương màu bạch kim của Thanh Thiên, đồng thời cảm nhận được sở hữu uy lực khủng bố ẩn chứa bên trong thanh trường thương thì âm thanh ồ lên ở phía trên hai bên khán đài không ngừng vang lên.
" Phong Lôi Bạo "
Quát lên một tiếng lạnh lùng, quang ảnh màu bạc hiện ra dưới vô số ánh mắt rung động đang nhìn chăm chú, một tia lôi điện thô to từ trường thương phóng tới, nơi tia lôi điện đi qua, nền đá rắn chắc của sàn đấu đều bị hủy hoại.
Tia lôi điện giống như một con ngân xà không ngừng uốn lượn, tốc độ quá nhanh khiến cho người ta có chút phản ứng không kịp.
Ngoài tràng đấu, mọi người vẻn vẹn chỉ có thể nhìn ở giữa sân kim quang chợt lóe, trên sàn đấu xuất hiện một cái rãnh sâu mà trông qua tựa như bị cày xới.
Ngay sau đó một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên mà phương hướng chính là chỗ Vũ Hạo đang đứng.
Nhìn cái rãnh khỗng lồ dưới đất do tia lôi điện gây ra, vô số người nuốt một ngụm nước miếng, công kích khủng bố cỡ này chỉ sợ ngay như Trúc Cơ Đỉnh Phong thậm chí là một vài Kim Đan sơ kì bình thường bị đánh trúng cũng phải trọng thương tại chỗ a.
Bụi mù do tia lôi điện nổ mạnh lan tỏa ra, bên trong lớp tro bụi không có nửa điểm tiếng vang, người bên trong giống như dưới một kích khủng bố vừa rồi của Thanh Thiên mà tan thành tro bụi