" Adu ...!Dám xưng là Thần sao ??? " Ánh mắt Vũ Hạo lộ vẻ châm biếm nhìn Huyết Thần Ma Vương.
Nhìn Vũ Hạo gương mặt đầy vẻ trêu tức và thách thức, Huyết Thần Ma Vương chỉ cảm vô hạn phẫn nộ dâng lên trong lòng, không ngờ ở hành tinh chó đá gà mổ sỏi như này lại có kẻ cả gan chọc giận hắn.
Thân phận hắn là ai cơ chứ ?
Huyết Thần Ma Vương , một trong những cự đầu của một hành tinh cấp cao ở Tu La Giới.
Nào đã từng trải qua sự nhục nhã này cơ chứ.
Vì một vài lý do mà một trong những tia thần niệm của mình lại lưu lạc xuống nơi này.
Nhưng như vậy thì cũng có thể để đám sâu bọ này khinh thường mình được sao.
Nhắc đến tên Huyết Thần Ma Vương, chỉ sợ hầu hết con dân ở đó, thậm chí một vài hành tinh cấp cao lân cận khi nghe đến cái tên đều phải sợ vỡ mật rồi...!Hành tinh cấp thấp này hắn chỉ cần thổi một hơi là có thể khiến cho toàn thể bốc hơi tới vài chục cái rồi .
Tuy nhiên nếu mà nói ra những gì mà mình suy nghĩ thì đám kiến nhỏ này sẽ lại lộ vẻ khinh thường không tin cho mà xem.
Một đám ếch ngồi đáy giếng, sống trong một cái nắp nồi cỏn con mà thôi.
Nhưng bất quá với tình cảnh hiện nay thì gã cũng phải chịu thôi chứ biết làm sao giờ.
" Hổ xuống đồng bằng bị chó khinh " câu này con mẹ nó quả không sai với gã hiện tại mà.
" Tiểu tử , sẵn sàng tâm lý chết chưa ? " Huyết Thần Ma Vương trầm giọng quát.
" Cái rắm ,...!lúc nãy ngươi không biết xấu hổ dùng tu vi Kim Đan Viên Mãn mà bắt nạn lão tử.
Còn bây giờ cùng cảnh giới , ta còn sợ cái rắm nữa à !!! " Vũ Hạo nhếch môi khinh thường nói.
Cậu bỗng nhiên phát hiện công phu miệng lưỡi của mình cũng quả thực không tồi.
“Hahaha”
Huyết Thần Ma Vương điên cuồng cười ha hả, như nghe chuyện buồn cười nhất thế gian vậy, bờ vai rung rung vì cười, mở miệng nói:
“ Ngươi đủ tư cách hạ ta trong cùng cấp? ”
" Đúng vậy , ngươi tuổi con ngan con !!! " Vũ Hạo trừng mắt nhìn gã một cái nói.
“ Nếu ngươi muốn chết, ta không ngại tiễn ngươi một đoạn, giết ngươi dễ dàng hơn giết một con kiến !!! " Huyết Thần Ma Vương ngạo nghễ nói.
Huyết Thần Ma Vương lúc này ngưng cười, nhìn chằm chằm Vũ Hạo nghiêm túc nói:
“ Bất quá chỉ riêng phần dũng khí này của ngươi, ta xem như phục ngươi, bất quá con kiến có dũng khí vẫn sẽ chết rất thảm trước mặt con voi mà thôi !!! ”
" Đã áp chế tu vi rồi thì chiến thôi.
Ngươi dài dòng quá rồi đấy.
" Vũ Hạo lộ vẻ bực bội , bàn tay cầm kiếm tuỳ khua lên lộ vẻ khiêu khích nói.
" Như ngươi mong muốn "
Ánh mắt Huyết Thần Ma Vương là vô vàn vẻ trêu tức và thương hại, thầm nghĩ ai cho tên này lá gan, và can đảm thách thức mình.
Mặc dù bị hạn chế rất nhiều nhưng đâu phải bọn nhãi con này có thể so sánh chứ.
Trái với đối thủ, ánh mắt Vũ Hạo chỉ có vẻ ung dung bình thản, khoé miệng cười hài lòng đầy vẻ châm chọc nhìn về phía Huyết Thần Ma Vương.
" Trúng kế khích tướng rồi nhé con !!! "
Nhìn ánh mắt Vũ Hạo như vậy, Huyết Thần Ma Vương càng thêm tức giận, Linh Lực toàn thân bắt đầu vận chuyển, vô số Phong thuộc tính mang hai màu Huyết , Hắc lấp lóe xung quanh cơ thể hắn.
Như một cái máy xay thịt vậy , vô cùng tà dị.
Sắc mặt Vũ Hạo cũng hơi lộ vẻ ngưng trọng nhìn một màn này.
Thấy vậy Huyết Thần Ma Vương nhếch miệng khinh thường nói.
" Sợ rồi sao.
Nhưng đã muộn rồi , nếu có kiếp sau thì nên nhớ rằng cái miệng làm tội cái thân ...!"
Theo âm thanh vừa dứt, lưỡi hái được vô số Phong hệ gia trì, nhanh chóng hội tụ, Huyết Hắc hai màu mãnh liệt lấp lóe sẳn sàng nghiền nát đối thủ bất kỳ lúc nào.
" Hắc Huyết Trảm "
XOẸT
Như cuồng phong điên cuồng lao tới, chỉ trong một cái chớp mắt thân ảnh Huyết Thần Ma Vương đã đột ngột biến mất, lấy tốc độ ánh sáng lao về phía Vũ Hạo, lưỡi hái dữ tợn tìm đến cổ cậu mà chém tới.
Không thể không nói, từ khi tên này phóng ra Huyết khí thì tốc độ đã tăng lên cấp số nhân, vô cùng là khủng bố.
Tàn kiếm Thuận Thiên trên tay Lôi Hoả thuộc tính bùng nổ , Thôn Thiên Quyết cũng liên tiếp gia trì vào thân kiếm.
Lần này là để thăm dò cho nên Vũ Hạo cũng chưa vận ra ngũ sắc lôi kiếp và Hư Vô Thôn Viêm.
" Liệt Trảm "
Tàn kiếm Thuận Thiên chém ra một đường kiếm khí vòng cung sắc bén va chạm trực tiếp về phía đầu lưỡi hái kia.
" Ầm "
Hai luồng công kích va chạm tạo nên một vụ nổ đinh tai nhức óc vang lên.
" Hừ , khá lắm có thể ngăn cản được một chiêu này của bản vương.
Ngươi cũng đủ tư cách để kiêu ngạo rồi !!! " Từ trong khói bụi âm thanh của Huyết Sát Ma Vương vang lên.
" Ngươi sẽ còn bất ngờ nhiều hơn nữa đó.
Ta chỉ mới làm ấm người lên thôi " Vũ Hạo mỉm cười điềm tĩnh nói.
...
Xung quanh đám người Lý Mạc Thông nhìn một màn này cũng kinh ngạc không thôi.
Không ngờ Vũ Hạo lại cường đại như vậy, chiến ngang tay với Huyết Thần Ma Vương mà không hề bị rơi xuống hạ phong.
Trận chiến lúc trước mặc dù đang ở Kim Đan nhưng lão cũng có thể thấy được mức độ cường đại của tên kia là như thế nào.
Đứng trước mặt khí thế khủng bố kia của Huyết Thần Ma Vương thì lão chỉ có thể tự nhận mình chỉ như là châu chấu đá xe mà thôi.
Được một số đệ tử dìu đi cách xa phạm vi giao chiến giữa hai người , cả đám đều yên lặng mà quan chiến.
Trong lòng mỗi người một suy nghĩ riêng.
Đám người Thanh Thiên và Lý Mạc Sầu nhìn lên thân ảnh Vũ Hạo kia cũng chỉ lắc đầu cười khổ mà thôi.
Trong đầu chỉ còn hiện lên một chữ duy nhất mà thôi đó chính là :
" Phục "
Trên bầu trời
Nhìn một màn này diễn ra ánh mắt nam tử trung niên sáng rực lên nhìn sang Lữ Phụng Thiên bên cạnh nói.
" Trong cùng cảnh giới tên kia so ra cũng không kém hơn ngươi là bao đâu.
Thậm chí nghe còn nhỉnh hơn một chút.
"
" Ta cùng hắn đã từng giao thủ qua nhưng hiển nhiên lúc đó cả hai đều chưa bung hết sức.
Thắng bại cũng khó mà có thể nói được, theo như ta thấy tên gia hoả Vũ Hạo này còn chưa bung toàn lực đâu ".
Lữ Phụng Thiên trịnh trọng nói , nhưng ánh mắt không lúc nào là không nhìn xuống tràng đại chiến phía bên dưới.
" Xem ra chuyến này đi cũng không uổng công vô ích một phen rồi.
Chúng ta vẫn cứ tiếp tục theo dõi thôi "
...
Lúc này phía bên dưới đống phế tích