Vài ngày sau.
Từ sau trận chiến với Huyết Thần Ma Vương qua đi , Thạch Hà Kiếm tông cũng đã dần đì vào quỹ đạo vốn có của mình.
Ngoại trừ lần này số đệ tử ngoại môn không may chết dưới tay Huyết Thần Ma Vương.
Và một vài kiến trúc bị sụp đổ.
Thì hầu như không ảnh hưởng tới nhiều đến căn cơ của Tông môn.
Mọi người ai ai ,mấy ngày này cũng đều bận tối mặt lại vì xây sửa lại cái công trình bị phá vỡ.
Mà bên cạnh đó , danh tiếng của Vũ Hạo một lần nữa lại được đẩy lên tới đỉnh điểm.
Bây giờ không ai coi cậu như một hiện tượng nữa mà đã chân chính xếp vào hàng ngũ thần tượng của giới trẻ rồi.
Mà trong khi cả đám đệ tử bận bịu đến mức thở không ra hơi thì lúc này đây thần tượng giới trẻ Vũ Hạo của bọn hắn lại đang ở bên trong Bá Vương Điện mà khoái hoạt với Linh Vân sư tỷ , người tình trong mộng của biết bao nhiêu nam nhân trong thiên hạ.
...
Bá Vương Điện , Vân Hạo Cung.
Bạch bạch bạch...
" Ưm..
ư ...!Phu Quân thiếp ...!thiếp sắp không chịu nổi nữa rồi !!! "
" Ư...ư...."
Từng âm thanh rên rỉ như một bản hoà ca của nữ nhân vang lên , bao trùm khắp cả căn phòng.
Hai thân hình loã thể quấn lấy nhau , tạo ra từng tiếng âm thanh dâm mị vang rền.
Xuân sắc lên tới cực điểm.
" Tiểu Hạo nếu công pháp này mà lộ ra ngoài thì chẳng phải sẽ khiến cho toàn bộ người trong thiên hạ đều phải đỏ mắt thèm thuồng hay sao ? " Linh Vân thở hổn hển mà lên tiếng.
Sau hàng giờ đại chiến , Vũ Hạo cũng đã truyền Bá Vương Ngự Nữ Kinh cho nàng.
Giúp cả hai trong quá trình hoan ái củng cố lại căn cơ cho nàng.
Ban đầu , nghe nam nhân của mình nói Linh Vân cũng chỉ nghĩ đó là một môn công pháp song tu bình thường mà thôi.
Nhưng thực sự đâu ai ngờ được là nó còn có thể cải thiện căn cơ được cho nàng chứ.
Trúc cơ bán hoàn mỹ của nàng vốn dĩ được giao hoà với hai màu Hồng và Hoàng.
Nhưng giờ đây sau khi song tu cũng Vũ Hạo thì Hoàng sắc trong đan hải của nàng đã vàng hơn không ít.
Điều này chứng minh Trúc Cơ Hoàn Mỹ của nàng không còn là việc viển vông nữa rồi.
" Chỉ có ta và nữ nhân của mình biết được, ta không nói các nàng không nói thì bọn người kia biết được cái rắm a " Dang đôi tay ôm nàng vào trong lòng , khẽ vuốt ve làn da láng mịn của nàng, mỉm cười nói.
" Công pháp này của chàng chẳng phải chỉ cần song tu với chàng xong thì cho dù tư chất có ngu ngốc tới đâu thì cũng trở thành thiên tài tuyệt đỉnh hay sao ? " Linh Vân trừng mắt nhìn Vũ Hạo ý vị sâu xa nói.
" Nàng không phải coi phu quân nàng là một con ngựa giống đó chứ ? ." Vũ Hạo trừng mắt mà nhìn lại Linh Vân , bàn tay phía dưới vỗ " Bốp , bốp " vào cặp mông căng tròn, vểnh lên ngạo nghễ của nàng.
" Còn không phải hay sao ? " Linh Vân bĩu môi không phục đáp.
Cái tên này không phải một con sắc lang thì có quỷ mới tin.
" Tuỳ duyên , tuỳ duyên thôi !!! " không để Linh Vân nói tiếp Vũ Hạo đã trực tiếp bồi thêm một câu.
" Với cả ánh mắt của phu quân nàng cao lắm, nữ nhân bình thường còn không đủ lọt vào mắt xanh của ta đâu ".
" Hừ " Linh Vân cũng không thèm tranh cãi với cái tên này nữa , dù sao thì cái quý giá nhất của mình đã trao cho hắn rồi.
Chỉ cần hắn đổi xử tốt với mình là được , còn về vụ năm thê bảy thiếp hay là không thì Linh Vân cũng mặc kệ không thèm để tâm.
Vì thế giới cường giả vi tôn này thì việc đó cũng là việc hết sức bình thường mà thôi.
Lúc này phía bên ngoài Vân Hạo cung truyền ra tiếng " Ô ô " không rõ nghĩa vọng vào bên trong.
Khi nghe thấy thanh âm này thì Vũ Hạo cùng Linh Vân đều biết đó chính là tiểu tử Tôn Bảo kia.
Có lẽ vì quá khó chịu khi ở bên trong cho nên tên này muốn đòi đi ra ngoài chơi đây mà.
Lắc đầu cười khổ cả hai đều cùng nhau mặc lại quần áo chỉnh tề rồi cùng Tôn Bảo đi ra khỏi Bá Vương Điện.
...
Cả hai đều đi bĩnh tĩnh trên Thạch Hà Kiếm tông nhìn đám đệ tử và tạp dịch đều bận bịu đến tối mặt.
Nhưng bất quá đám này đi ngang qua Vũ Hạo và Linh Vân đều không quên chắp tay cúi chào.
Tôn Bảo thì đúng như một con khỉ con hiếu kì bay lượn hết chỗ này tới chỗ khác.
Vũ Hạo cũng mặc kệ cho nó tự do chơi đùa , vì trí tuệ của Linh Minh Thạch Hầu không phải là thấp , hơn nữa tu vi của nó cũng không tầm thường và hơn hết Tôn Bảo còn sở hữu môn công pháp vô cùng là bất phàm .
" Hạo sư huynh , Linh Vân sư tỷ.
Tông chủ cho gọi hai người.
" Một tên đệ tử bước lên trước mặt hai người chắp tay khom người hành lễ nói.
" Được , mời sư đệ dẫn đường cho.
" Vũ Hạo cũng rất khách khí mà đáp lại.
Không bởi vì thực lực ra tăng mà kiêu ngạo, không bởi vì những tác nhân bên ngoài mà làm bản thân kiêu căng.
Điều này cậu đã được học nhuần nhuyễn những đạo lý đối nhân xử thế này từ kiếp trước của mình.
Và đương nhiên hành động nhỏ này của Vũ Hạo cũng vì vậy mà độ hảo cảm và sùng bái của tên đệ tử kia cao thêm vài bậc.
Rất nhanh cả hai đã tiến tới bước đến đại điện trên Thạch Chủ Phong.
Bước vào bên trong , hầu như cao tầng Thạch Hà Kiếm tông hầu như đã đông đủ ,Thanh Sắc và Thanh Nhạc cũng đã ngồi ở bên trong.
Nhưng thu hút ánh mắt của Vũ Hạo nhất là một lão giả ngồi đối diện với tông chủ Lý Mạc Thông trên bảo toạ.
Gương mặt hiền từ , trông vô cùng thân thiện.
Tu vi so với tông chủ Lý Mạc Thông cũng không hơn không kém.
Nhìn một màn này cũng không khó để cho cả hai nhìn ra lai lịch của người này.
Tông chủ Thanh Vân tông " Vân Sơn ".
" Đệ tử Vũ Hạo "
" Đệ tử Linh Vân "
" Bái kiến nhị vị tông chủ cùng chư vị trưởng lão.
"
Cả hai khẽ chắp tay khom người hành lễ.
" Vũ Hạo lần này ngươi và Linh Vân một lần nữa đều lập đại công tránh cho tông môn tránh khỏi một hồi tai hoạ ngập đầu " Lý Mạc Thông khẽ hơi dừng lại một chút lập tức nói.
" Lần trước lập công, tông môn còn chưa kịp chuẩn bị gì cho hai ngươi.
Lần này không thể không thưởng được , vậy hai ngươi có yêu cầu gì không.
Chỉ cần nằm trong phạm vi khả năng của bản tông là được." Lý Mạc Thông vừa dứt lời , tất thảy trưởng lão trong tông cũng đều gật gù đồng ý .
Hơi khom người Vũ Hạo lập tức nói :
" Bảo vệ tông khỏi là nghĩa vụ của mỗi một người đệ tử trong tông.
Huống chi đệ tử còn là người của Thạch Hà Kiếm tông , đâu thể nào thấy nguy mà không giúp cho được.
Còn về phần thưởng thì nhất thời đệ tử còn chưa có nghĩ ra.
"
Giờ đây Vũ Hạo cũng được coi là một đại phú hào rồi còn cần gì vài thứ nhỏ nhặt không đáng nhắc đến kia.
Thôi thì cứ để cho tông môn nợ mình một ân tình , sau này thống nhất sẽ thuận lợi hơn .
" Được, ngươi cứ từ từ mà suy nghĩ.
Hiện tại có thể lui được rồi , Thượng Cổ Cấm Địa sắp tới dẽ khởi hành vào 7 ngày sau , cả hai cứ chuẩn bị cho tốt.
" Lý Mạc Thông nói.
" Rõ.
Đệ tử xin phép được cáo lui