Lần này khởi hành tiến về Hoa Lư, hai tông chỉ đi trên cùng một chiến thuyền.
Trên thuyền như dự định cũng chỉ có 50 đệ tử được tuyển chọn ra và một vài đệ tử tinh thông về trị liệu, đan sư .
Toạ trấn trên thuyền gồm có tông chủ hai tông Lý Mạc Thông và Vân Sơn.
Cùng một vài trưởng lão có uy vọng của hai tông, vì chuyến đi Thượng Cổ Cấm Địa lần này mang tính then chốt , cho nên cả hai tông vô cùng coi trong chuyến đi lần này.
Còn về sự việc của Huyết Thần Ma Vương thì cả hai tông đều đã phát lệnh truy nã trên diện rộng toàn bộ Hạ Du.
Theo những gì quan sát được thì Tân Phong hầu như đã bị hoàn toàn bị đoạt xá, sự ra đi của hắn cũng là điều mà Thanh Vân tông cảm thấy vô đáng tiếc.
Ở Hạ Du tử sắc Trúc Cơ đã vô cùng hiếm.
Mà Tân Phong lại là một trong số những thiên tài ngưng tụ Tử Sắc.
Việc ra đi của hắn làm cho Thanh Vân tông quả thực là tổn thất vô cùng là nặng nề.
Pháp thuyền khẽ chấn động, đã bay lên trời.
Chuyện điều khiển thuyền, dĩ nhiên là giao cho một vị trưởng lão điều khiển.
Vũ Hạo cùng nhị nữ tìm vị trí thoải mái ngồi xuống, dưới ánh mắt hâm mộ của vô số nam đệ tử của cả hai tông.
Lần này di chuyển tới địa phận của Hoa Lư cũng không tính là quá xa.
Đi đường cũng chỉ hết 5 ngày đường thời gian mà thôi.
...
Hoa Lư liền kề với hai đại tông môn Thạch Hà Kiếm Tông và Huyết Sát Ma tông.
Nằm ở phía đông nam Thạch Hà Kiếm tông.
Nghe đồn rằng từ thời Thượng Cổ khi mà phiến Lục Địa này còn chưa phân chưa ra Thượng Trung Hạ thì nơi này đã từng là một trong những nơi phồn thịnh nhất .
Nhưng không hiểu là do nguyên nhân gì mà chỉ trong một thời gian ngắn.
Từ một nơi phồn vinh , xa hoa, là nơi mơ ước của biết bao nhiêu tu hành giả trên khắp nơi.
Thế mà chỉ trong một thời gian ngắn lại biến thành một mảnh phế tích quanh năm được bao phủ bởi vô số chướng khí và pháp trận khủng bố bao quanh.
Câu hỏi được đặt ra là vì sao một nơi từng phồn thịnh như vậy lại chỉ trong một thời gian ngắn hầu như bị diệt chỉ còn lại phế tích.
Không chỉ ở Hoa Lư mà ở cả hai nơi Thượng du ,Trung du cũng có vô số nơi như vậy.
Mà tư liệu hay các thông tin từ thời Thượng Cổ cũng theo đó mà được chôn vùi theo dòng sông lịch sử.
Cho nên các di tích Thượng Cổ để lại đều dẫn tới phong vân trên toàn bộ đại lục.
Với mục đích tìm kiếm cơ duyên và tìm hiểu thêm về bí mật đã luôn bị chôn vùi .
Nhưng cái gì cũng đều có hai mặt của nó, muốn đạt được cơ duyên thì phải trải qua hung hiểm.
Bên ngoài mỗi một Thượng Cổ cấm địa đều được bố trí kết trận dày đặc và vô cùng khủng bố.
Tuy đã có rất nhiều di tích đã được phát hiện ra nhưng vì bên ngoài mỗi nơi đều tồn tại trận pháp vô cùng huyền diệu và khủng bố, hầu như nếu cưỡng chế mở ra thì cái giá bỏ ra sẽ không hề rẻ một chút nào.
Cho nên hầu hết muốn tiến vào đều phải chờ cho tới khi trận pháp suy yếu mới có thể tiến vào được.
Nhưng mỗi một di tích đều có những luật lệ và quy định khác nhau , ví dụ như Thượng Cổ Cấm Địa ở Hoa Lư này chẳng hạn, chỉ cho phép Trúc Cơ mới được phép tiến vào.
Còn về lý do vì sao thì hầu như là không một ai biết , từng có câu truyện kể về một Lão Tổ của một Gia tộc lớn ở Thượng Du từng cưỡng chế đi vào mặc cho tu vi của lão đã vượt quá quy định của Thượng Cổ Cấm Địa đề ra.
Kết quả là hình thần câu diệt , ngay cả tro cốt cũng không còn.
Loại địa phương kì dị này, bởi vì có vô số chướng khí mù mịt xung quanh cho nên tuy gần nhưng vẫn cần phải sử dụng pháp bảo định vị để mà dẫn đường.
Lúc này chiến thuyền của đám người Vũ Hạo đã tới lân cận phạm vi của Hoa Lư.
Đám người trên thuyền lập tức trở nên vô cùng là hưng phấn , chiến ý bùng lên đến cực điểm.
Về phần bên trên có cơ duyên hay nguy hiểm, tạm thời không đề cập tới.
Bất quá có thể chắc chắn một điều chính là, thời gian sắp tới ở Hoa Lư này sẽ trở nên vô cùng là náo nhiệt.
Vì lần này Thượng Cổ Cấm Địa mở ra ở Hạ Du cho nên đám người này cũng là lần đầu tiên được coi như là lần đầu trải nghiệm.
Đám người Vân Sơn hay là Lý Mạc Thông cũng đều lộ ra ánh mắt đầy chờ mong vào những gì xảy ra sắp tới.
Hiển nhiên bốn đại tông môn ở Hạ Du không được tính là gì trong mắt của các thế lực lớn như ở Trung Du và Thượng Du.
Để mà nói tranh đoạt cơ duyên với đám người đó thì quả là suy nghĩ hơi xa vời , nhưng để mà húp một chén canh cặn thì vẫn coi như là không tồi a.
Con đường cường giả không phải chỉ ngồi im một chỗ tu luyện là thành công, cơ hội hiện ra trước mắt, phải toàn lực nắm bắt.
Huống hồ lần này cơ duyên lại tới từ thời Thượng Cổ.
Vũ Hạo trong lòng ngứa ngáy, hận không thể lập tức tiến vào Cấm Địa này một phen, ánh mắt lộ ra vẻ hưng phấn cùng chờ mong.
Linh Vân ở bên cạnh vẻ mặt cũng lộ vẻ hết sức chờ mong, hiển nhiên lần tiến vào Thượng Cổ Cấm Địa này đối với nàng là vô cùng quan trọng.
" Ta nghe nói , các thế lực lớn cũng sẽ tham dự cơ duyên lần này.
Liệu Dương gia của nàng có tham gia hay là không.
" Vũ Hạo trầm ngâm nhìn Linh Vân hỏi.
" Thực ra lần này theo như lời của phụ thân của thiếp nói ngày trước thì khả năng Dương gia tham gia lần này là không cao.
"
" Tuy lần này đối với Dương gia là vô cùng quan trọng nhưng vì không muốn đánh rắn động cỏ cho nên phụ thân chỉ có thể phó thác lên người của thiếp mà thôi " Linh Vân ánh mắt nhìn về phía Hoa Lư mà chậm dãi nói.
" Đánh rắn động cỏ ? Chẳng lẽ Dương gia đang phải đối mặt với thế lực nào đó sao ? " Vũ Hạo hơi cảm thấy nghi hoặc hỏi.
" Hiện tại thì thiếp không thể nói cho chàng biết được.
Rồi sẽ có ngày chàng sẽ tự khắc biết mà thôi " Linh Vân nhìn Vũ Hạo nhẹ giọng nói.
Không phải là Linh Vân không tin tưởng Vũ Hạo.
Mà là với thực lực hiện nay của cậu thì không nên biết vẫn là giải pháp tốt nhất hiện tại.
Vũ Hạo cũng chỉ gật đầu ra vẻ như đã hiểu , cũng không có ý định hỏi thêm bất kì điều gì.
Trên Thuyền
Thấy sắp tới nơi , Lý Mạc Thông nhìn về phía đám đệ tử trầm giọng nói.
" Lần này tiến nhập Cấm Địa , nguy hiểm cũng không chỉ là những thứ bên trong mà còn có cả những đệ tử từ bên ngoài.
Đối với những đệ tử như ở Trung du và Thượng du thì các ngươi hay thậm chí là cả lão gìa bọn ta cũng chỉ như con kiến " hơi dừng một chút lão nói tiếp.
" Nhưng con kiến cũng có giá trị của con kiến.
Ta hy vọng các ngươi khi tiến vào bên trong sẽ trở nên đoàn kết hơn và luôn sẵn sàng giúp đỡ những đồng bạn khi gặp khó khăn.
"
“ Lần này cọ sát với các thiên kiêu đến từ Thượng Tông ở trên trước một phen cũng là một chuyện tốt, gia tăng kinh nghiệm chiến đấu.
Nhưng quan trọng là phải biết quý trọng lấy mạng sống của mình.
Chỉ khi còn sống thì tất cả mới trở nên ý nghĩa ” Lý Mạc Thông trầm giọng hô , ánh mắt đảo qua chúng đệ tử rồi dừng trên thân ảnh của Vũ Hạo .
...
Hoa Lư , cách lối vào Cấm Địa không xa.
“