Vừa ra đến cổng nhà hàng, Nhã Thanh đã đụng trúng người nào đó. Theo phản xạ, Trần Phong đưa tay lên đỡ co và hỏi han:
" Cô có sao không?"
" Tôi...tôi không sao, cảm ơn" Nhã Thanh loạng choạng đứng vững lại
" Tôi...tôi xin lỗi, tôi không cố ý, cô có sao không?" người đàn ông trước mặt thấy mình đụng phải một người phụ nnuwx thì vội vàng xin lỗi
Sao...cô nghe cái giọng này quen quen, Nhã Thanh vội vàng ngước lên, cô rất bất ngờ vì người đụng trúng cô vừa nãy không ai khác chính là Trương Bách Tùng - bạn cùng bàn với cô hồi cấp ba. Cậu ấy và cô đã bị mất liên lạc với nhau kể từ khi Bách Tùng đột ngột đi nước ngoài sinh sống và cô khong t ờ được rằng cả hai lại gặp nhau trong hoàn cảnh như thế này.
" Cậu...cậu có phải là...Trương Bách Tùng không?" cô sửng sờ hỏi
" Phải, là tôi, sao cô biết tên tôi? Mà hình như cô là..." Bách Tùng hỏi lại cô vì anh thấy cô gái này khá quen nhưng lại không nhớ là ai
" Mình là Lưu Nhã Thanh, bạn cùng bàn với cậu đây, không nhận ra mình sao?"
" Cậu..cậu là Nhã Thanh sao?!?! Trông cậu khác quá, xinh đẹp hơn trước nữa"
Bao nhiêu năm qua anh vẫn luôn tìm kiếm cô kể từ khi Bách Tùng mất liên lạc với cô. Anh đã hỏi rất nhiều người xung quanh nhưng không ai biết gì về cô vì hồi còn đi học, Anh Thư đã bêu rếu và vu không cho cô nhưng việc xấu của Nhã Thanh khiên mọi người trong trương ai cũng xa lánh cô, rất ít người muốn tiếp xúc hay chơi với cô vì họ sợ bị liên lụy, thậm chí là không một ai cả. Nhưng Bách Tùng thì lại khác, vì là bạn cùng bàn với nhau nên anh rất thường tiếp xúc với cô, và dần dần anh thấy Nhã Thanh không như những lời đòn ngoài kia. Cô tốt bụng, xinh đẹp hơn những gì người khác đồn bên ngoài nên anh rất thích chơi với cô.
" Gặp cậu ở đây mình vui quá!!!! Bao nhiêu năm qua cậu đã ở đâu vậy hả" Nhã Thanh nhảy bổ lên ôm chầm lấy Bách Tùng mà không hề biết rằng đang có một hủ giấm chua lét đúng kế bên cô. Hủ giấm đó còn tỏa ra một luồng sát khí khiến người khác sợ hãi. Nhưng Bách Tùng thì lại khác, vì đứng đối diện nên anh có thể cảm nhận được luồng sát khí ấy nên nhẹ nhàng gỡ tay Nhã Thanh ra khỏi người mình và nói:
" Mình cũng