Từ sau đêm hôm đó, thái độ của Lý Giai Kỳ đối với Trầm Thiên Phong tuy rằng không quá nhiệt tình nhưng cũng không còn lạnh nhạt như lúc trước.
Trầm Thiên Phong thì không phải bàn, chỉ mới nhận được một chút “phúc lợi” từ cô mà anh đã vui như nhặt được vàng.
Lấy lý do để gia đình thêm gắn bó, Trầm Thiên Phong thuyết phục được Lý Giai Kỳ cùng về Hải Thiên Đế Cung với mình và bọn trẻ.
Đi! Cho em xem một bất ngờ.
Trầm Thiên Phong vui vẻ dắt tay Lý Giai Kỳ, sáu bánh bao nhỏ cũng chạy theo sau.
Một nhà tám người vui vẻ chạy đến khu vui chơi vừa mới xây dựng xong.
Khu vui chơi không quá lớn nhưng những thứ cần thì đều có đủ, sáu bánh bao nhỏ mắt như phát sáng chạy ào vào trong.
Lý Giai Kỳ bị con gái kéo đến chỗ trò chơi bác sĩ để làm bệnh nhân còn Trầm Thiên Phong cùng với các con trai chơi đá bóng.
Cả hai đều chuyên tâm chơi với các con nhưng cũng thỉnh thoảng ánh mắt hai người lại chạm vào nhau.
Trầm Thiên Phong sẽ cười tươi nhìn Lý Giai Kỳ bằng ánh mắt tràn đầy tình cảm còn Lý Giai Kỳ lại vì ngượng ngùng mà cúi mặt xuống.
Trầm Thiên Phong rất chú trọng đến việc rèn luyện sức khỏe cho các con cho nên sân bóng đá, bóng rổ, cầu lông, khiêu vũ đều đủ cả.
Để thuận tiện chơi với các con, Trầm Thiên Phong cởi áo khoác ra chỉ mặc một chiếc áo sơ mi đen và quần âu.
Tay áo được xắn lên cao lộ ra cánh tay rắn chắc và chiếc đồng hồ quý giá trên cổ tay.
Lý Giai Kỳ càng nhìn càng thấy chiếc đồng hồ đó quen mắt, cô cũng giơ cổ tay mình lên thì thấy hai chiếc quả thật rất giống nhau chỉ khác kích thước.
Dùng ngón chân để suy nghĩ cũng biết được chúng là một đôi, Trầm Thiên Phong để lừa cô nhận chiếc đồng hồ đúng là phí nhiều tâm tư.
Tuy rằng hơi bực mình vì bị Trầm Thiên Phong lừa nhưng Lý Giai Kỳ vẫn không thể ngăn cản bản thân ngừng chú ý vào anh.
Dáng vẻ chơi thể thao của anh quá là cuốn hút và quyến rũ.
Anh đang dạy cho Gia Khang, Gia Khôi và Gia Minh chơi bóng rổ, từng động tác ném bóng đều rất đẹp, Lý Giai Kỳ thầm nghĩ nam thần trong truyện tranh có lẽ cũng chỉ như thế là cùng.
Dạy các con một lúc, Trầm Thiên Phong để cho chúng tự mình luyện tập còn anh thì đến ngồi cạnh Lý Giai Kỳ đang cùng các con gái chơi búp bê.
Thấy anh đi đến, Lý Giai Kỳ thu lại hết biểu cảm si mê trên mặt rồi cúi xuống giả vờ như đang chăm chú chơi búp bê.
Chơi vui lắm sao? Trầm Thiên Phong hỏi các con, ánh mắt thì nhìn vào bọn trẻ nhưng đôi tay lại rất thành thục chỉnh lại mái tóc đang bị rối của Lý Giai Kỳ cho gọn gàng.
Vui lắm ba ạ! Gia Hân hào hứng trả lời.
Ba ơi! Ngày nào chúng con cũng được chơi như hôm nay sao? Gia Ý hướng đôi mắt long lanh như bảo thạch nhìn về phía Trầm Thiên Phong, đối diện với ánh mắt đầy sát thương của con gái, Trầm Thiên Phong không thể chống cự lại.
Ngày nào cũng chơi, vậy thì không được? Còn không đợi Trầm Thiên Phong trả lời thì Lý Giai Kỳ đã nghiêm mặt trả lời trước.
Tại sao vậy ạ? Gia Ý buồn rầu.
Các con còn phải đi học cho nên không thể ngày nào cũng chơi trong khu vui chơi này được.
Vậy sau khi học xong thì sao ạ? Gia An lên tiếng.
Sau khi học xong thì các con cần phải ôn tập lại sau đó phải ăn cơm, phải tắm rửa và đi ngủ.
Nếu chơi vậy thì không thể ăn cơm và đi ngủ, đến khi đó sẽ rất đói bụng và buồn ngủ.
Về vấn đề nguyên tắc, Lý Giai Kỳ rất là cứng rắn cho nên để cho bọn trẻ hiểu, cô luôn kỹ lưỡng phân tích ra mặt lợi và hại của vấn đề.
Ba ơi! Nếu như ba đồng ý thì con sẽ nói cho ba một bí mật.
Gia Hân biết sẽ không lay chuyển được mẹ cho nên cô bé lém lỉnh chuyển mục tiêu sang ba, nói xong còn tinh nghịch nháy mắt một cái.
Trầm Thiên Phong đang chơi đùa với lọn tóc của Lý Giai Kỳ thấy con gái nói vậy thì cười to: Ồ bí mật sao? Con có bí mật gì muốn nói với ba vậy?
Ba phải đồng ý cho chúng con chơi ở đây hằng ngày thì con mới nói.
Vấn đề này mẹ nói rất đúng.
Nghe đến đây, mặt của ba cô bé đều buồn rầu xụ xuống.
Trầm Thiên Phong bế Gia Ý đang buồn bã ngồi lên chân mình, anh cũng kéo Gia An và Gia Hân đến ngồi cạnh mình: Tuy nhiên, ba sẽ đồng ý cho các con được chơi bốn mươi lăm phút sau khi tan học với một điều kiện là phải không được bỏ bê việc học.
Dạ được ạ! Ba cô bé lại vui vẻ trở lại, đồng thanh đáp.
Gia Hân! Bí mật của con là gì?
Gia Hân nhìn mẹ một cái rồi lại nhìn sang ba: Vừa nãy lúc ba đang chơi ở đằng kia, mẹ thật ra không có chơi búp bê mà vẫn luôn nhìn ba như thế này này.
Vừa nói, cô bé vừa vươn cái đầu ra phía trước miêu tả lại bộ dạng của Lý Giai Kỳ.
Bị con gái vạch trần việc mình vẫn luôn si mê ngắm anh, Lý Giai Kỳ xấu hổ đến đỏ bừng mặt: Mẹ không có, mẹ rõ ràng vẫn chơi cùng các con.
Mẹ ơi! Nói dối là không tốt.
Gia An tốt bụng nhắc nhở.
Lý Giai Kỳ nhất thời cứng họng không nói được gì, cô không ngờ rằng sẽ có ngày mình rơi vào hoàn cảnh quẫn bách vì con của mình.
Trầm Thiên Phong thích thú nhìn bộ dạng quẫn bách lại xấu hổ của cô, anh nhịn không được cười rất to.
Ba có chuyện muốn nói với mẹ các con.
Tự chơi ngoan nha.
Bỏ lại một câu, Trầm Thiên Phong đặt Gia Ý đang ngồi trên chân xuống sau đó đứng lên.
Không động tác thừa, anh cúi người nhấc bổng Lý Giai Kỳ lên bế theo kiểu công chúa.
Lý Giai Kỳ bị bất ngờ lại xấu hổ vì còn sáu bánh bao nhỏ ở đây nên liên tục vùng vẫy muốn xuống nhưng Trầm Thiên Phong sức lực rất lớn vẫn luôn ôm