" Bụp, bụp" cả hai lốp xe phía sau xe Vĩnh Khiêm đều bị bắn khiến cả chiếc xe lắc dữ dội buộc phải giảm tốc độ.
"Đi về phía trước rồi rẽ sang trái cắt đuôi chúng đi."
Vẻ dữ tợn trên mặt Vĩnh Khiêm càng ngày càng trở nên xấu xí, cô ta lạnh lùng liếc chiếc xe phía sau, đồng thời yêu cầu thuộc hạ lái xe tăng tốc độ đi nhanh về phía trước.
Nhìn thấy phương hướng của chiếc xe phía trước đã thay đổi, lái xe của Thiên Ảnh Vệ lập tức báo: " Dã Lang, chúng định đổi hướng."
Mắt Dã Lang lóe lên tia hung dữ, đáy mắt hiện lên ý giễu cợt cười nhạt: "Muốn đổi hướng sao, hừ, phải nhận của đại gia ta một phát súng nữa đả. Mang súng bắn tỉa tới đây."
Dã Lang nói xong, cô ta cầm khẩu súng bắn tỉa do người của Thiên Ảnh Vệ đưa tới, nhắm vào băng ghế sau của chiếc xe trước mặt.
Đôi mắt nguy hiểm híp lại, xuyên qua ống ngắm, cô ta yên lặng chờ đợi thời điểm xe phía trước rẽ.
"Bùm ..."
Thời điểm chiếc xe phía trước vừa rẽ, Dã Lang đã bắn tới, viên đạn từ súng bắn tỉa lao nhanh, xuyên qua kính cửa sổ, mạnh mẽ bắn vào vai Vĩnh Khiêm.
"Phốc" Vĩnh Khiêm đột nhiên ăn đau.
"Hự!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vĩnh Khiêm hừ nhẹ một tiếng, liếc xuống vết thương do đạn bắn trên vai, ánh mắt hắn hung ác lạnh lùng liếc nhìn Dã Lang đang dùng súng bắn tỉa nhằm vào mình.
Trong mắt cô ta giờ chỉ còn lại thù hận và sát khí.
"cô chủ, cô không sao chứ?"
Nhìn thấy Vĩnh Khiêm bị thương, thuộc hạ lái xe kinh hãi thôi lên.
" không sao thoát khỏi đây trước rồi nói sau."
Tầng tám mươi tám phòng làm việc tổng giám đốc Đế quốc Diệu thị.
"cô chủ, tin tức mới nhất lấy được, bà Vĩnh đã bị Cơ Nghị uy hiếp, nghe nói hôm nay đi tập đoàn Vĩnh thị tìm Vĩnh Khiêm ký tên khóc lóc kể lể!"
Vũ Đàm báo cáo tin tức lấy được mới nhất cho Diệu Hàm.
"Xem ra tài liệu đưa cho ông ta có tác dụng rồi!"
Nghe thấy lời của Vũ Đàm, trên mặt xinh đẹp của Diệu Hàm hiện lên ánh sáng lạnh của sự tính toán.
"Không sai, tôi thấy bà Vĩnh lại đi khóc lóc kể lể thêm mấy lần thì có thể đủ để cho Vĩnh Khiêm gật đầu ký tên!"
"Làm không tệ, đến khi Vĩnh Khiêm ký tên, quà tặng của ngày hôn lễ có thể tặng đi rồi, cậu nói khi đó Vĩnh Khiêm sẽ có phản ứng gì!"
Diệu Hàm lạnh lùng rét lạnh cười một tiếng, trong tròng mắt đen hung ác sâu thẳm tràn đầy ánh sáng phúc hắc tính toán.
"Chuyện năm đó mặc dù Vĩnh Khiêm vẫn đang tra, chỉ là chúng ta và nhà họ Cơ đều hết sức đè chuyện này xuống, không để cho người của cô ta tra được chân tướng chuyện năm đó, nếu như vào ngày hôn lễ vạch trần chuyện này, tôi muốn không riêng gì Vĩnh Khiêm, sợ rằng người nhà họ Cơ cũng sẽ đều khủng hoảng, dẫu sao bọn họ là phạm tội!"
Vũ Đàm nghĩ đến vận rủi liên quan đến mợ cả trong tài liệu tra được bốn năm trước, đến nay nghĩ đến cũng chỉ có vô hạn tôn kính và kính nể đối với mợ cả. Suy cho cùng không có một người phụ nữ nào sau khi chịu tổn thương lớn như vậy còn có thể sống sót.
Người phụ nữ như vậy cho dù nàng có phải vợ cô chủ không, có phải mợ cả của cô không thì đều làm cho cô ta cảm thấy kính nể.
"Chờ Hân Hân hết tức giận thì cô liên lạc người của phòng cảnh sát, chiêu đãi thật tốt nhà họ Cơ và người của nhà họ Vĩnh, không phải bọn họ thích đưa người vào bệnh viện tâm thần sao, vậy cô cũng thay bọn họ tìm một nơi tốt đi!" Đáy mắt của Diệu Hàm thâm thúy u ám lộ ra lãnh ý dữ tợn, lành lạnh cười một tiếng.
"Dạ, hai người Vĩnh Khiêm và Nam Cung Hướng kia, còn có Thiệu
Môn, mặc dù trụ sở chính của Thiệu Môn được mợ cả phá rồi, chỉ là Thiệu Môn từ đầu đến cuối vẫn là tai họa ngầm!"
Vũ Đàm mới vừa báo cáo xong, điện thoại trong túi vang lên, sau khi nghe thì nghe được điện thoại truyền tới một lời nói làm người ta kinh hoàng khiếp sợ, nhất thời lộ ra vẻ kinh hãi.
"Được, tôi biết rồi, gửi tất cả tài liệu tới đi!" Sau hồi lâu, Vũ Đàm chậm rãi hồi thần nhìn cô chủ nhà cô ta một cái, mới dùng giọng nói có chút không dám tin, nói.
"cô chủ, có tin tức, mợ cả nàng ấy, nàng ấy lại là..." Vũ Đàm có chút kinh hoàng, còn kinh SỢ đến ngay cả nói chuyện cũng có chút khó khăn.
"Là "công tử" của Đế quốc Ám Dạ!"
Thấy bộ dáng này của Vũ Đàm, Diệu Hàm cơ hồ cũng đã có thể khẳng định thân phận của Hân Hân nhà cô, trong lúc nhất thời đáy lòng còn có chút ngũ vị tạp trần!
cô vẫn luôn biết Hân Hân nhà cô giỏi đến thế nào, tốt đẹp thế nào, cũng vẫn luôn ẩn bên trong sự hoài nghi thân phận và bối cảnh của Hân Hân nhà cô. Nhưng cho tới bây giờ cô không nghĩ rằng, "công tử" của Đế quốc Ám Dạ lớn nhất toán cầu lại chính là Hân Hân nhà cô.
Một thân phận kinh khủng kinh người như vậy trong lúc nhất thời đúng là làm người ta có chút khiếp sợ và hoảng sợ thất sắc.
Đế quốc Ám Dạ, nắm trong tay hơn chín mươi hai phần trăm thị trường súng ống đạn dược toàn cầu, có người giao dịch lợi hại nhất, khống chế một phần tư tài chính chứng khoán, hơn nữa trong Đế quốc Ám Dạ còn có vô số người xuất sức xếp thứ nhất trên các bảng danh sách.
Dạ Sát không phải là tử thần đứng đầu bảng xếp hạng sát thủ sao.
Đầu não của một tổ chức siêu cấp khủng bố lại là vợ cô, điều này huống chi là Vũ Đàm khiếp sợ, ngay cả Diệu Hàm cô cũng có chút khó tin một nhân vật lợi hại như vậy lại là một người phụ nữ, hơn nữa còn là người phụ nữ thuộc về cô. "cô, cô chủ,