Bà Xã Là Nhất

Chương 120


trước sau


Hôm sau tin tức Cơ Tích Vy và Vĩnh Khiêm sắp cử hành hôn lễ, còn có tin tức tập đoàn Cơ thị gặp nguy cơ lớn sắp phá sản đồng loạt xuất hiện trên các trang báo lớn.

Hân Nghiên mở xem, có chút mơ hồ.

Lúc trước Cơ Tích Vy và Vĩnh Khiêm nói muốn giải trừ hôn ước trước mặt mọi người, kết quả hiện tại lại sắp tổ chức đám cưới, không theo được nhịp của họ.

Nàng lướt xuống dưới, đọc được tin đăng từ sáng sớm hôm nay, nội dung là không biết Vĩnh Khiêm đắc tội với nhân vật lớn nào, người đó trả thù lên Cơ Tích Vy, khiến cô ta phế bỏ hai chân, sau đó Vĩnh Khiêm ghét bỏ Cơ Tích Vy, muốn hủy bỏ hôn ước...

Thế này tóm lại là như thế nào đây.

Cơ Tích Vy phế bỏ hai chân, nên Vĩnh Khiêm ghét bỏ Cơ Tích Vy, mà hiện tại hai người lại sắp tổ chức hôn lễ, rốt cuộc là logic gì.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Hân Nghiên xem một lúc, vẫn không hiểu được.

Nàng đột nhiên nghĩ đến Diệu Hàm, nhưng chuyện liên quan đến Vĩnh Khiêm, nàng cũng không dám tìm cô. Nàng sợ cô đã biết những điều mà nàng không muốn cô biết.

Nhưng nàng vẫn có thể hỏi chuyện lần này.

Lúc nàng đến thư phòng tìm Diệu Hàm, cô đang tập trung vào máy tính, không biết đang làm gì.

Hân Nghiên còn chưa lên tiếng, Diệu Hàm đã ngẩng đầu lên nhìn nàng: "Hân Hân nhớ chị sao?"

Nàng đi thẳng vào vấn đề hỏi Diệu Hàm: "Chuyện nhà họ Cơ là chị làm sao?"

"Nhà họ Cơ vốn không trong sạch, sớm muộn cũng xảy ra vấn đề"

Hân Nghiên gật đầu, nếu cô không phủ nhận thì chính là thừa nhận.

Nàng lại hỏi: "chị đã biết được sự thật?"

"Sau này cô ta sẽ không xuất hiện trước mặt em nữa, cho nên..." cô dừng một chút, thấy Hân Nghiên quay đầu nhìn, cô mới nói: "Em không cần quan tâm cô ta đâu."


"Ừm." Hân Nghiên tốt tính gật đầu, giống như đồng ý với cô.

Sau đó không lên tiếng nữa.

Diệu Hàm cũng không nói gì, bầu không khí trong phòng trở nên cứng nhắc.

Tuy rằng hai người vì chuyện lần này mà có vẻ hòa hợp, nhưng chưa giải quyết được vấn đề giữa hai người.

Dù Diệu Hàm thấy không quan trọng, nhưng Hân Nghiên lại không thể làm như chưa từng xảy ra.

" em có giận chị không?" Diệu Hàm lo lắng hỏi. Cô biết Hân Hân của cô muốn tự giải quyết bọn họ cô cũng biết với thân phận của nàng thì chuyện này không là gì cả ngây cả thiều môn mà nàng cũng chỉ sang bằng trong một đêm, nhưng nghĩ đến những chuyện mà bảo bối của cô phải chịu đựng thì cô không thể để bọn họ sống yên được chỉ cần tới ngày diễn ra hôn lễ thì họ sẽ biết thế nào là sống không bằng

chết.

Hân Nghiên nhìn vẽ mặt lo lắng có Diệu Hàm thì lòng khó tả thành lời.

" em không có giận chị, nhưng em !" Diệu Hàm biết nàng định nói gì đã dùng hành động để ngăng nàng lại. Cô kéo nàng vào lòng " em không cần nói gì cả có chị ở đây, em muốn lật tung cái kinh đô này cũng có chị ở phía sau bảo vệ em".

Sau khi tách khỏi Diệu Hàm, Hân Nghiên đi tìm Đông Phương Thế Kiêu và Ryan, giờ phút này Ryan đang xúi Đông Phương Thế Kiêu đi ra ngoài, vừa nhìn thấy Hân Nghiên tới, nhất thời vui vẻ ra mặt.

"Tiểu nha đầu, cuối cùng em cũng đến nhìn chúng tôi rồi, đi đi, có chút ngứa tay, tìm một chỗ vui vẻ đi!" Vừa nhìn thấy dáng vẻ Đông Phương Thế Kiêu bị dây dưa khóc không ra nước mắt, Hân Nghiên cũng biết Ryan cũng ngứa tay muốn buổi tối chơi mấy ván.

"Ngứa tay?" Hân Nghiên nhíu mày nhìn Ryan một cái, nói.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ừ ừ!"

Ryan rất nghiêm túc gật đầu một cái, cô ta còn chưa chơi sòng bạc ở nơi này, trong lúc nhất thời còn có chút tò mò và ngứa tay.

"Cầm cây đao rạch trên tay mình mấy đường là không ngửa nữa rồi!"

Hân Nghiên lạnh lùng liếc mắt nhìn Ryan, vượt qua cô ta đi vào bên trong. "Phi, haha, đúng, rạch mấy đường sẽ không ngửa nữa, ha ha!"

Đông Phương Thế Kiêu nghe được tiếng của Hân Nghiên nhất thời không nhịn được cười phun ra tiếng, nhìn vẻ mặt tức cười trên mặt Ryan cười càng vui vẻ hơn. "Thế nào, hôm nay có thời gian tới, không chăm sóc tên bệnh hoạn nhà em nữa rồi?"

Hân Nghiên đến làm Đông Phương Thế Kiêu hơi sững sờ.

" Chị ấy biết được hết rôi!" cả ba im lặng

" em định làm gì tiếp theo nếu em muốn, ông ta cũng sắp đến rồi?" Đông Phương Thế Kiêu lên tiếng phá vỡ cục diện.

" cứ để chị ấy làm tiếp đi em cũng không còn hứng thú với bọn họ nữa rồi" Hân Nghiên nhíu mày điều nàng đang lo còn ở phía sau. Một Cơ thị nhỏ bé một Thiều môn không đáng nhắc đến cứ như vậy đi.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện