"Người vào đây rồi còn muốn ra ngoài cũng không nhiều, anh muốn ra ngoài cũng được, thành thật trả lời câu hỏi của tôi trước!"
Diệu Hàm lấy một chiếc ghế ở bên cạnh, thân người tao nhã ngồi xuống, đồ ngụy trang màu đen cộng thêm giàu da mặc trên người cô tôn lên vào phần kiên cường rắn rỏi mà bá đạo ngang ngược, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào người
"cô... cô hỏi gì, cái gì tôi cũng không biết, tôi không biết!"đàn ông cuộn mình trong nhà lao.
Người đàn ông nghe thấy giọng của Diệu Hàm liền hoảng sợ, lập tức lắc đầu nhưu trống tỏi.
Mẹ ơi, rốt cuộc anh ta đã đắc tội đám sát thần gì thế, không phải chỉ nhận việc theo dõi tư nhân thôi sao, sao lại chọc vào đám người không dễ chọc thế này, còn bị nhốt ở thủy lao tối tăm không thấy mặt trời này, quả thật là đủ lắm rồi!
Đều là do người phụ nữ kia, nếu ra ngoài còn gặp lại người phụ nữ kia, nhất định sẽ hung ác đòi một khoản lớn.
"Không biết vì sao hai người phụ nữ kia đuổi theo anh, chẳng nhẽ anh là gian tế của nước khác sao?" Diệu Hàm cười âm lạnh, trên khuôn mặt lãnh khốc vô tình lộ ra vài phần ý cười nghi ngờ.
"Anh không muốn nói cũng không sao, thứ khác ở đây tôi không có nhiều, chỉ là cách để người khác nói thật thì lại khá nhiều, anh muốn dùng loại nào, hay là chúng ta thử từng cái một?"
Diệu Hàm lạnh lùng nhìn người đàn ông trong thủy lao, giọng nói uy hiếp càng thêm vài phần lạnh nhạt mà nguy hiểm.
"Các người thế này là vi phạm pháp luật, tôi muốn kiện các người, tôi muốn kiện các người!"
Người đàn ông nghe thấy giọng nói âm lạnh của Diệu Hàm không khỏi run lên, cả người cuộn tròn thành một cục tỏng góc, sắc mặt sợ hãi hoảng loạn gào lên với Diệu Hàm .
"Haha!" Dường như Diệu Hàm nghe thấy tiếng gì đó rất buồn cười, tiếng cười trào phúng lạnh lùng vang lên, mang theo vài phần bá khí và uy thế đáng sợ cao cao tại thượng, vầng trán mang theo uy thế không giận mà uy chỉ thuộc về bậc đế vương.
"Ở đây tôi chính là luật pháp, tôi không có tâm tình tiêu hao ở đây với anh, tôi chỉ cho anh 3 giây, nói rồi tôi sẽ cho anh một con đường sống, không nói, vậy anh chỉ có thể tự cầu phúc thôi!"
Đáy mắt âm lạnh của Diệu Hàm xẹt qua tia sát ý khát máu, nhìn chằm chằm người đàn ông trong thủy lao, không hề giống đang nói dối lừa người khác.
Người đàn ông trong thủy lao bất ngờ bị ánh mắt âm lạnh của Diệu Hàm nhìn đến toàn thân ớn lạnh, đến cả da đầu cũng tê dại.
"Một!"
Diệu Hàm chỉ đọc một con số, người đàn ông trong thủy lao đã bị dọa kêu thành tiếng: "Tôi nói, tôi nói, đừng giết tôi, các người không thể giết tôi, tôi cũng chỉ cầm tiền mà làm việc thôi, tôi trên còn có mẹ già, dưới còn có con nhỏ!"
Nghe thấy tiếng kêu hoảng sợ của người đàn ông trong thủy lao, Diệu Hàm cười khát máu, ánh mắt âm lạnh mang theo vào phần nguy hiểm và u ám.
"Nói đi, vì sao họ lại đuổi theo anh?"
"Bởi vì tôi theo dõi còn chụp trộm ảnh, bị họ phát hiện, vì thế họ mới đuổi theo tôi!"
Người đàn ông kia không dám giấu diếm chút nào, thậm chí tình hình trước mắt, anh ta không hề nghi ngờ hai người trước mắt sẽ thật sự giết chết mình.
Nghe thấy lời của người đàn ông kia, đồng tử của Diệu Hàm co rút, hàn ý trong đôi mắt nguy hiểm kia càng thêm nồng đậm, ý nghĩ đầu tiên chính là có người theo dõi Hân Hân , muốn gây bất lợi cho Hân Hân .
Kéo theo lời nói ra cũng mang theo vài phần sát ý và nghiêm nghị.
"Người nào sai anh theo dõi bọn họ?"
"Tôi không biết, đối phương là một người phụ nữ, còn là một người phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp, đeo kính đen đến tìm tôi, chỉ cho tôi một tấm ảnh, bảo tôi theo dõi người phụ nữ trong tấm ảnh đó.
Đặc biệt là nhìn thấy cô ta và người đàn ông hay phụ nữ khác ở cùng nhau, tìm góc chụp cố gắng thân mật một chút, nói là sau khi xong việc sẽ không bạc đãi tôi, còn đặt cọc cho tôi 90 triệu!"
Người đàn ông trong thủy lao nói.
Diệu Hàm nghe xong, trầm mặc một lát, đôi mắt âm lạnh mang theo tia ác độc, lãnh khốc mà nguy hiểm.
"Người phụ nữ trên tấm ảnh kia chính là người đuổi theo anh sao?"
"Đúng vậy, chính là cô ta, chuyện khác tôi thật sự không biết gì cả, các người tha cho tôi đi, tôi cũng chỉ là sống tạm nuôi gia