“Ông ấy là cha nuôi của tôi, tiệc lần này, tôi là bồi ông ấy tới tham gia.” Tần Mộng Oanh không nhanh không chậm mà trả lời.
Ách……
Ba người đều ngốc hết.
Cách đó không xa, Bạch Thiên Ngưng đáng kéo cánh tay Lãnh Tư Thần, nhìn về phía Hạ Úc Huân nói: “Tư Thần, bên kia hình như có mấy người quen, chúng ta qua đó chào hỏi đi!”
Nam Cung Mặc đột nhiên thọc thọc Hạ Úc Huân đang nói chuyện với Tần Mộng Oanh, lại liếc mắt ra hiệu cho Âu Minh Hiên, nhỏ giọng nói, “Chuẩn bị chiến đấu!”
“Mặc, em làm cái gì vậy?” Hạ Úc Huân vừa quay đầu, vừa lúc nhìn thấy Bạch Thiên Ngưng thân mật mà kéo tay Lãnh Tư Thần đi về phía bên này.
Hạ Úc Huân si ngốc mà nhìn Lãnh Tư Thần, vừa rồi cô vẫn luôn muốn tìm kiếm thân ảnh anh, lại ép buộc bản thân không đi tìm anh, để tránh nhìn thấy hình ảnh thương tâm.
Không nghĩ tới, đây không phải cô muốn không nhìn liền không nhìn, tới nơi này rồi, đã không thể tùy theo cô muốn mà không đối mặt.
Bạch Thiên Ngưng vẻ mặt hạnh phúc chói mắt cùng đắc ý rõ ràng là tới khiêu khích.
Hai tay Hạ Úc Huân ngầm nắm chặt thành quyền, tới lúc cô tự nói với chính mình một vạn lần, anh chỉ là giả vờ.
Nhưng, sau khi thật sự tận mắt nhìn thấy bọn họ thân mật, sự việc hoàn toàn không phải như vậy.
Hiện tại, chuyện duy nhất cô muốn làm chính là một chân đem Bạch Thiên Ngưng kia đá bay, lại đem Lãnh Tư Thần đánh cho một trận.
Hai người đến càng lúc càng gần, Âu Minh Hiên cùng Nam Cung Mặc đang muốn nhắc nhở Hạ Úc Huân một lần cuối chú ý khí thế, lại thấy Hạ Úc Huân đã thần sắc tự nhiên mà giơ ly rượu, đứng lên.
“Lãnh tổng, Bạch tiểu thư, chúc mừng!” Trên mặt cô tràn đầy khéo léo ưu nhã mỉm cười.
Vẻ mặt của cô, hoàn mỹ đến không chê vào đâu được, Lãnh Tư Thần lại nhịn không được nhăn mày.
Bạch Thiên Ngưng nâng ly: “Cám ơn!”
Lãnh Tư Thần hơi gật đầu, nhấp một ngụm rượu.
Kế tiếp Nam Cung Mặc cùng Âu Minh Hiên cũng từng người cùng hai người hàn huyên vài câu, tình huống còn không có trở ngại.
Bạch Thiên Ngưng cũng hoàn toàn không vội vã rời đi, lôi kéo Lãnh Tư Thần ngồi xuống bên cạnh, nhấp rượu, ngẩng đầu, giống như vô tình hỏi: “Hạ tiểu thư sau khi rời khỏi Lãnh thị, hiện tại thăng chức ở nơi nào?”
Hạ Úc Huân
nhíu mày, cô hiện tại không có công việc cố định, ở nhà giúp ba cô dạy học sinh, trả lời thất nghiệp lang thang sao?
Âu Minh Hiên bên cạnh lập tức mở miệng trả lời thay: “Úc huân là trợ lý của tôi.”
Hạ Úc Huân nghe Âu Minh Hiên nói như vậy, ở trong lòng lắc đầu, thôi, để anh lừa dối đi!
“Phải không?” Bạch Thiên Ngưng nhìn về phía Lãnh Tư Thần, quả nhiên thấy sắc mặt anh không tốt lắm, cô muốn để anh nhìn xem, cô gái này lả lơi ong bướm thế nào, vừa rời khỏi Lãnh thị liền chọn cành cao khác.
Bất quá, thật sự là cũng không cam lòng, em gái quê mùa này rốt cuộc có chỗ nào tốt, vì cái gì có thể có quan hệ với nhiều đàn ông ưu tú như vậy? A, chỉ sợ là có thủ đoạn gì đó không đứng đắn.
“Nghe nói, Âu tổng và Hạ tiểu thư là bạn cùng trường? Khi đó còn là một đôi tinh nhân nổi tiếng ở đại học C! Sau đó sao lại tách ra? Hiện tại xem ra, Âu tổng hình như vẫn yêu thương sâu sắc với Hạ tiểu thư!”
Hạ Úc Huân ưu nhã mà nở một nụ cười, đáp: “Bạch tiểu thư nói đùa, cô cùng Lãnh tổng mới là tình nhân tuyệt thế của đại học A, trên BBS vườn trường cho tới bây giờ vẫn là xếp hạng nhất. Về phần tôi và học trưởng, chúng tôi đã kết thúc rồi!”
Hạ Úc Huân đáp lại tự nhiên hào phóng, không có chút khác thường, tỏ rõ Bạch Thiên Ngưng cố tình làm khó dễ rồi.
“Nghe nói Hạ tiểu thư cùng Nam Cung tổng tài của Thiên Lâm quan hệ thực không tồi a? Không biết có thể giúp tôi giới thiệu một chút, tôi với Nam Cung tổng tài ngưỡng mộ danh tính đã lâu!” Bạch Thiên Ngưng cố ý hỏi thật sự ái muội.
Bên ngoài tin đồn Hạ Úc Huân có quan hệ với Nam Cung Lâm đã truyền đến ồn ào huyên náo.