Hạ Úc Huân cực kỳ vô ngữ mà đi loanh quanh một vòng, nói: “Thật là…… Tên khốn này làm gì vậu chứ, đem nhà mình làm thành như vậy! Ngục giam cũng không vậy!”
Hiện tại thì tốt rồi, tự mình đem mình nhốt trong nhà!
Cô thật sự phục!
“Ông chủ là người rất cảnh giác, ai đều không tin.” Bảo tiêu thuận miệng nói một câu.
Hạ Úc Huân nghe vậy thần sắc khẽ giật mình, anh biến thành như vậy, là bởi vì chuyện 5 năm trước sao?
5 năm trước, cô chính là như vậy mà bị người ta mang đi, gây án lại là anh em vào sinh ra tử với anh……
“Hơn nữa, tối hôm qua có người dùng bạo lực phá cửa, cho nên ông chủ lại tăng cấp cho hệ thống an toàn, chúng tôi thật sự không có biện pháp.” Bảo tiêu lại nói một câu.
Thì ra là vì vậy, bây giờ bọn họ đối với phụ nữ đều có chút sợ hãi, cũng thật không thể bởi vì đối phương là phụ nữ mà thiếu cảnh giác.
“Gì? Bạo lực phá cửa?”
Đây đều là chuyện gì a……
Hạ Úc Huân đau đầu đến không chịu được, Tiểu Bạch còn ở bên trong chờ mình, đột nhiên nhìn thấy một người sống hộc máu ngã trước mắt mình, sẽ có bao nhiêu kinh hoảng……
Đang nôn nóng, Hạ Úc Huân bổ nhào vào khóa mật mã trước mặt, đem ngón tay mình ấn vào.
“Cô không nên xằng bậy như vậy, nếu sai ba lần……”
Lời còn chưa dứt, đèn xanh sáng lên.
Nhận dạng vân tay cư nhiên thành công!
Hai bảo tiêu nghẹn họng nhìn trân trối.
“Đây…… Đồ chơi này có phải hỏng rồi không?”
“Không thể nào! Ngày hôm qua mới vừa sửa!”
Chính Hạ Úc Huân cũng rất kinh ngạc, nhưng không có thời gian nghĩ nhiều, sau khi thành công lập tức bắt đầu vắt hết óc suy nghĩ mật mã.
Mật mã rốt cuộc là cái gì a?
Lúc này, cô đột nhiên nhớ tới mật mã laptop Lãnh Tư Thần là “September28”!
Nhưng, trên bảng mật mã này chỉ có con số không có chữ cái, chẳng lẽ là 928?
Nhưng mật mã nào có đơn giản mà lại không chút hàm lượng kỹ thuật như vậy, chỉ có ba con số! Hai bảo tiêu này lại nói cao cấp như vậy……
Dù sao cơ hội ba lần mà, Hạ Úc Huân tiện tay ba con số.
Sau khi ấn xuống số 8, cửa mở.
Hạ Úc Huân chớp chớp mắt, đẩy cửa ra đi vào, đầu tiên
là thử thăm dò vài bước, sau đó chạy như điên vào bên trong.
Phía sau hai bảo tiêu đã hoàn toàn hóa đá.
“Này…… Cửa này khẳng định là hỏng rồi?”
“Tôi cũng cảm thấy vậy!”
“Vậy hiện tại làm sao bây giờ? Cửa hỏng rồi chuyện cũng không liên quan tới chúng ta chứ?”
“Ách…… Tôi cũng không biết!”
……
Hạ Úc Huân dùng nhanh nhất tốc độ chạy tới nhà chính, cũng may cánh cửa ở đây không có phiền toái như vậy, Tiểu Bạch trực tiếp giúp cô vặn khoá cửa, vừa thấy cô liền thương tâm bổ nhào ôm lấy đùi cô.
“Mẹ, mẹ mau đến xem Tương Nhu! Chú vừa rồi lại phun ra vài ngụm máu!”
Hạ Úc Huân ôm cậu nhóc an ủi mà hôn nhẹ, nhanh chóng chạy tới cẩn thận đỡ Lãnh Tư Thần dậy, nói: “Tiểu Bạch, biết gara ở đâu chứ?”
“Biết! Mẹ đi với con!”
Tới gara, Hạ Úc Huân từ trước túi Lãnh Tư Thần móc chìa khóa xe, sau đó mở cửa đem anh nhét vào ghế sau.
“Tiểu Bạch, con ngồi sau nhìn chú ấy một chút, thắt chặt dây an toàn, đỡ đầu chú ấy.”
“Được! Mẹ con đã biết!”
Hạ Úc Huân ong ong phát động động cơ, nhanh chóng ra khỏi gara.
Cổng lớn, hai bảo tiêu mới vừa liên hệ nói rõ tình huống cho Lương Khiêm liền nhìn thấy xe ông chủ từ gara phóng như bay ra.
Trong nháy mắt xe vượt qua bên cạnh bọn họ, bọn họ nhìn thấy người lái xe đúng là cô gái vừa rồi đi vào, ông chủ ngồi sau xe, nhắm mắt lại, thoạt nhìn tựa hồ mất đi tri giác……
“Tình huống này là sao a? Ông chủ bị cướp?”
“Không chừng cô gái kia nói chính là thật sự đó! Cô ấy lại đây cứu người……” Một bảo tiêu khác tự mình an ủi nói.