Lãnh Tư Thần giống như ác ma tiếp tục mở miệng nói: “Tay kia.”
Vì thế, lại là hét thảm một tiếng, tay kia của mũ lưỡi trai cũng bị phế đi, bởi vì kịch liệt đau đớn rốt cuộc chống đỡ không được, hoàn toàn hôn mê.
“Tôi nói! Tôi nói! Tôi cái gì cũng sẽ nói! Là Hùng Hồng Ba đổng sự của tập đoàn Thiên Lâm bảo chúng tôi làm như vậy! Chúng tôi chỉ là lấy tiền làm việc, cái gì khác cũng không biết, hơn nữa tôi gì cũng chưa làm, chỉ phụ trách chụp ảnh, còn cái gì cũng chưa kịp chụp đã bị vị Thẩm công tử kia cắt ngang, cầu xin các người buông tha tôi đi……” Tên mỏ chuột tai khỉ bên cạnh mũ lưỡi trai sợ tới mức tè ra quần, trong khoảng thời gian ngắn cái gì đều khai.
Lãnh Tư Thần hai tròng mắt híp lại: “Hùng Hồng Ba……”
“Là ông ta không sai, ông chủ tin tưởng tôi, ông cho tôi mười cái tay tôi cũng không dám lừa ông a!” Vừa rồi tay Hắc tử răng rắc răng rắc như chặt mía bị bẻ gãy, thật sự là quá đáng sợ a?
Hơn nữa, hơn nữa người này sao nhìn lại quen mắt đến vậy? Hình như đã thấy qua trên TV ……
Trời ạ, sẽ không thật là Diêm Vương mặt lạnh trong truyền thuyết kia chứ….
Chuyện này sao lại liên quan đến anh ta? Chẳng lẽ giữa anh ta và Nam Cung Huân kia có gì đó không đứng đắn, cho nên mới thay cô ta ra tay?
Đáng chết, sớm biết rằng chuyện này sẽ dính dáng đến Lãnh Tư Thần, cho hắn một trăm vụ làm ăn cũng không dám nhận vụ này!
Hiện tại xong rồi, mạng nhỏ có thể giữ được hay không còn chưa biết……
Xác định hắn không phải nói dối, Lãnh Tư Thần mới vẫy vẫy tay.
Uất Trì Phi lập tức sai người đem bọn chúng xuống, sau đó hơi có chút khó xử mà dò hỏi: “Lão đại, những người này xử lý như thế nào?”
“Xử lý như thế nào còn cần tôi dạy sao?” Lãnh Tư Thần thần sắc không vui.
Uất Trì Phi ho nhẹ một tiếng: “Hai người đàn ông kia dễ xử, lý lịch khẳng định không sạch sẽ, hoàn toàn có biện pháp có thể khiến bọn họ ở trong tù cả đời. Nhưng cái tên Tô Trừng Duẫn kia…… Theo tôi điều tra,
đứa trẻ kia vẫn là vị thành niên, thiếu ba tháng nữa mới tròn mười tám tuổi……”
Giản Khai Nguyên biết rõ, những người giới thượng lưu ngoài mặt quang vinh chói lọi, ngầm làm một ngụm cũng không ít. Vì ích lợi, ngay cả trẻ vị thành niên cũng lợi dụng, loại chuyện dơ bẩn này, trong vòng này vẫn thường thấy.
Để tránh nháo xảy ra chuyện gì, với bên ngoài tất nhiên là che giấu tuổi thật của đứa nhỏ này.
Gần như là sẽ không có việc gì, trừ phi giống như Hạ Úc Huân xui xẻo bị người ta qua lỗ hổng cố ý thiết kế, đó tuyệt đối là vết nhơ cả đời rửa không sạch, còn gặp phải tai ương lao tù.
Lãnh Tư Thần tựa hồ cũng có chút đau đầu, sau một lúc lâu mở miệng nói: “Đừng cho tôi thấy hắn ở thành phố A.”
“Đã biết lão đại.” Ý tứ này chính là đuổi ra, nhưng thả cho hắn một con ngựa.
“Về phần Hùng Hồng Ba……” Con ngươi Lãnh Tư Thần nhuốm đầy huyết khí, nói: “Gậy ông đập lưng ông!”
“Đã hiểu! Tôi liền đi làm!”
Sau khi chuyện giải quyết xong sau, Uất Trì Phi nhìn phòng khách hỗn độn, cho Lương Khiêm một cái nhìn nhanh chóng cùng nhau đem phòng khách thu thập một chút, sau đó rời đi.
Cửa sân, hai người đều là một bộ tìm được đường sống trong chỗ chết.
“Ngày đó sau khi lão đại trở về, rõ ràng nổi trận lôi đình bảo tôi không cần theo dõi phu nhân bên kia, tôi còn tưởng rằng lúc đó là thật sự quyết liệt…… Kết quả hôm nay đột nhiên hỏi tôi vết thương trên mặt phu nhân là như thế nào…… Cũng may tôi nhanh nhẹn vẫn chú ý từng biến động nhỏ bên phía Thiên Lâm! Bằng không sao có thể đáp được! Còn nữa hôm nay a, mỗi một việc, từng cái, cái này gọi là mặc kệ sao?” Lương Khiêm nhịn không được phỉ nhổ.