Uất Trì Phi hút một điếu thuốc, nói: “Đừng dong dài, đi làm việc đi!”
Lúc này, vệ sĩ cùng bảo vệ ở đại sảnh thấy Lương Khiêm và Uất Trì Phi ra, vội vàng chạy tới hội báo: “Cái kia, Phi ca, vừa rồi có cô gái, chính là người lần trước xông tới mang ông chủ chúng ta đi, mang theo một người đàn ông đi ra ngoài……”
“Không có việc gì, không cần phải xen vào.” Uất Trì Phi thuận miệng nói một câu.
“A a, vậy là tốt rồi……” Hai vệ sĩ lúc này rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra, bọn họ cuối cùng hiểu rõ, về sau gặp cô gái kia không cần cản, trực tiếp làm lơ, coi như không phát hiện thì được rồi.
-
Trong xe, áp suất thấp xoay quanh, Hạ Úc Huân vẫn luôn mặt lạnh lùng.
“Biết sai rồi sao?”
“Biết.”
“Sai chỗ nào?”
“Không thể giữ được hợp đồng.”
“Lại cho anh một cơ hội nữa, nói lại.”
“Không nên dùng tay đôi lấy hợp đồng.”
“Còn gì nữa?”
“Không nên vi phạm lời tiểu thư nói.”
“Tôi ngàn dặn dò vạn dặn dò rồi! Bảo anh ngàn vạn lần đừng đi tìm Lãnh Tư Thần! Ngàn vạn lần đừng đi! Anh thì ngược lại, đem lời tôi lọt tai này ra tai kia, thừa dịp tôi không chú ý chỉ chớp mắt liền chạy tới! Nếu tôi đến chậm một bước……” Hạ Úc Huân không dám tiếp tục tưởng tượng nữa, trên người run rẩy đến bây giờ còn không cách nào ngừng.
Loại cảm giác người bên cạnh mình vì mình mà chịu thương tổn, cô nhận không nổi lần thứ hai.
Nhìn phản ứng khác thường của Hạ Úc Huân, Nghiêm Tử Hoa rốt cuộc ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc, nói: “Tiểu thư, thực xin lỗi, tôi thật sự biết sai rồi, lần sau nhất định sẽ không tái phạm! Tiểu thư, ngài mau dừng xe, tôi lái cho! Tâm trạng ngài hiện tại không thích hợp lái xe……”
Hạ Úc Huân cũng phát hiện tay cầm tay lái của mình đang không ngừng run lên, theo lời đem xe ngưng ở ven đường, sau đó hai người xuống xe trao đổi vị trí điều khiển.
“Tiểu thư, về nhà cũ sao?” Nghiêm Tử Hoa hỏi.
Hạ Úc Huân dựa vào ghế, không chút nghĩ ngợi nói: “Không trở về…… Đi quán bar!”
“Quán bar? Nhưng đã trễ thế này, ngài cần nghỉ ngơi……” Nghiêm Tử Hoa do dự.
“Vậy anh cảm thấy tôi đêm nay còn có thể ngủ được sao?”
“Thực xin lỗi.”
“Xin lỗi, không nên lớn tiếng với anh…… Tóm
lại, hiện tại thả tôi xuống, tôi tự mình gọi taxi đi quán bar, hoặc là đưa tôi đến quán bar, cùng tôi uống rượu, tự anh chọn!” Lại không phát tiết một chút, cô thật sự sắp suy sụp!
“……”
Không hề nghi ngờ, Nghiêm Tử Hoa lựa chọn cái sao.
-
Nghiêm Tử Hoa chọn cho cô một phòng bao yên tĩnh, sau đó gọi mấy chai rượu ngon.
Hạ Úc Huân cầm lấy một chai rượu đang muốn uống, Nghiêm Tử Hoa đột nhiên đem một hộp sữa bò đưa tới trước mặt cô.
“Đây là gì?”
“Sữa bò.”
Hạ Úc Huân khóe miệng khẽ nhếch: “Tôi đương nhiên biết là sữa bò, nhưng tôi tới để uống rượu không phải à? Tới quán bar anh cho tôi uống sữa bò?”
“Trước khi uống rượu uống chút sữa bò không tổn thương dạ dày.” Nghiêm Tử Hoa sắc mặt nghiêm túc mà mở miệng.
Hạ Úc Huân vô ngữ tức khắc cắm đầu vào bàn trà.
Cô hối hận mang theo Nghiêm Tử Hoa, còn có thể hảo hảo một say giải ngàn sầu không đây?
Nhưng, lúc này trong đầu đột nhiên hiện lên khuôn mặt nhỏ nghiêm túc dạy dỗ mình của bảo bối Tiểu Bạch, Hạ Úc Huân lập tức liền thỏa hiệp.
“Đưa đây, tôi uống! Tôi uống còn không được sao?” Hạ Úc Huân tiếp nhận sữa bò, lộc cộc lộc cộc một hơi uống lên, nói: “Hiện tại được rồi chứ?”
“Tốt nhất chờ thêm một lát, tiểu thư ngài trước hát một bài đi! Ca hát cũng có thể phát tiết cảm xúc.” Nghiêm Tử Hoa đem microphone đưa cho cô.
Hạ Úc Huân đầu đầy hắc tuyến: “Ca hát……”
Được, hát thì hát! Thấy bộ dáng này của anh, nếu mình không hát, có vẻ anh ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua……