Đệ thập tam chương: Nắng gắt tháng chín
Do là trợ ban, cho nên Chu Nguyên và Ôn Lương rất bận rộn. Dù Tô Mộc Nhiễm là chủ nhiệm lớp nhưng cũng xem như là cấp trên của hai người, nhưng liên quan trực tiếp đến học sinh đều là phụ đạo viên mà không phải chủ nhiệm lớp.
Vì vậy dưới sự giám sát của phụ đạo viên, hai người bầu chọn ban cán bộ cho lớp, sau đó chuyện cần qua tay hai người từ từ ít đi, đến hôm nay cuối cùng cũng dễ chịu hơn một chút. Sau khai giảng chính là tiết tấu huấn luyện quân sự cho các tân học sinh, vì vậy vẫn giữ tâm tình 'người từng trải' Ôn Lương đang trên lớp ghé vào cửa phòng học nhìn một đoàn quân xanh lá cảm thán cuộc sống một phen.
"Ôi, nắng như vậy, không biết đã xuống tay hủy hoại bao nhiêu đóa hoa, Thụy Thụy, làm một hảo học tỷ thế kỷ mới, cô không xuống dưới đưa nước à?" Ôn Lương nhìn Huyên Minh Thụy trường thủ trường cước* vẻ mặt anh khí, chế nhạo nói.
*Tay chân dài, ý chỉ cao lớn to con
Huyên Minh Thụy là học sinh khoa chính trị pháp luật, cũng giống như Chu Nguyên từ nhỏ đã ở trong trường học. Cha mẹ đều là lão sư Z đại, từ nhà trẻ đến tiểu trung đại học đều không thoát khỏi nơi này. Cho nên có thể nói nàng là bạn nối khố của Chu Nguyên, hơn nữa cùng với Chu Nguyên chung lớp chung trường cộng thêm khuê mật Ôn Lương tỷ tỷ có thể nói là hài hòa chơi chung.
"Cút." Huyên Minh Thụy liếc mắt xem thường, ghé vào lan can từ trên cao nhìn xuống đội ngũ quân nhân khí thế ngất trời hô khẩu hiệu bên dưới, "Biến đi nha. Cô nên gọi lớp trưởng bên cô đi nịnh bợ mới phải, tôi đây không có hứng thú với các học muội, tôi thẳng tưng thẳng tưng nha."
". . ." Ôn Lương nhìn nàng một lát không nói gì.
Huyên Minh Thụy có tiết Mao Khái* bên này, lúc chọn lớp nàng và Chu Nguyên cùng chọn chung một lão sư. Trái với tiểu học muội dưới lầu, nàng quan tâm bạn nối khố Chu Nguyên của mình hơn. Cho nên liếc nhìn bốn phía nhưng không thấy bóng dáng Chu Nguyên đâu, bắt đầu hỏi, "Ôn Lương, A Nguyên đâu?"
*Tư tưởng Mao Trạch Đông
Ôn Lương vừa kết thúc tiết tiếng Anh, tiết này không đi cùng Chu Nguyên, lúc đến đây thì gặp Huyên Minh Thụy, cho nên cũng không biết Chu Nguyên ở đâu. Nhưng mà. . . nàng nhìn lướt qua phòng học, tầm nhìn chuyển qua phía cửa sổ dễ dàng thấy được người đang nằm úp sấp trên bàn, vì vậy hất cằm một cái, "Đấy, chẳng phải bên kia sao."
Huyên Minh Thụy nhìn qua, nheo mắt, "Ngủ à? Vừa trở lại đã ngủ, chắc mệt lắm." Trạng thái bình thường của Chu Nguyên, vô luận mệt mỏi cỡ nào cũng có thể khôi phục tinh lực trong thời gian nhanh nhất, hơn nữa đến giờ cũng chưa thấy qua cảnh tượng nằm sấp trên bàn ngủ, thật đúng là khác thường.
Ách, không đúng, hình như hồi trung học cũng thấy Chu Nguyên xuất hiện trạng thái này, Huyên Minh Thụy tiến đến, muốn kêu nàng dậy hỏi một chút lại bị Ôn Lương ngăn cản, Ôn Lương lắc đầu, "Để cậu ấy ngủ đi, không biết gần đây cậu ấy bận rộn cái gì, sáng sớm đến trường con mắt cũng đen thui, đi học còn phải ghi chép lại. Lên lớp thì nằm sấp ở đấy bộ dạng như mệt muốn chết. . ."
"Ờ~ " Huyên Minh Thụy gật đầu, ý bảo đã rõ. Cơ thể dựa vào lan can, tầm nhìn xuyên qua cửa sổ thủy tinh nhìn bóng lưng Chu Nguyên, suy tư gì đó.
Các học sinh lục tục về lớp, chuông vào tiết reo lên, lão sư cũng tiến vào, cho nên Huyên Minh Thụy và Ôn Lương cũng vào lớp. Hai người đều là đồng bọn tốt, ỷ vào cơ thể cao hơn cả hán tử của Huyên Minh Thụy chắn tầm nhìn ở trước, lại có Ôn Lương yểm trợ bên cạnh, vô cùng ăn ý để Chu Nguyên có thể ngủ một giấc yên ổn.
Tiếng hô khẩu hiệu của các tân học sinh chỉnh tề to rõ ngoài cửa sổ truyền vào, trong lớp là tiếng dõng dạc đọc tư tưởng xxx của đại thúc trung niên. Ôn Lương ngồi bên cạnh Chu Nguyên, nhìn người vùi đầu vào giữa hai tay ngủ say sưa, nhẹ lắc đầu. Mệt đến như vậy, cũng không biết là vì sao.
Quả thật gần đây Chu Nguyên rất mệt mỏi, trước khi tân học sinh có thể tự lực cánh sinh, trợ ban phải làm những việc lặt vặt, không phức tạp nhưng lại phi thường bận rộn, thật vất vả mới đi vào quỹ đạo, không cần tự tay chăm bẵm nữa, thì nàng lại bận rộn việc của chính mình. Nàng không ở lại trường, đạp xe từ nhà đến cũng chỉ mất nửa tiếng, cho nên không cần thiết ở lại. Trước đây hết tiết, giẫm lên xe là có thể đạp về nhà, bây giờ bởi vì Nhuận Nhuận đi nhà trẻ, hơn nữa lại cách rất gần cổng tây trường Chu Nguyên, cho nên Chu Nguyên có thêm một nhiệm vụ mới:
Mỗi ngày tan học đến nhà trẻ phụ thuộc Z đại, rước tiểu loli về nhà.
Cho nên những ngày gần đây, cuộc sống của Chu Nguyên là như vầy: 5 giờ tan học, rước tiểu loli về nhà, 6 giờ ăn cơm, 7 giờ ra quảng trường dạy các tiểu bằng hữu trượt patin, 9 giờ trở về đánh bản thảo giúp mẹ, mãi đến 11 giờ mới có thời gian nhàn rỗi cho chính mình.
Bởi vì nàng mượn tiền của Trình Dĩnh, Chu Nguyên muốn trả cho nên phải làm sao để kiếm tiền cũng là một vấn đề. Ban ngày không có thời gian để mà đi bán, bởi vì chương trình học năm 2 kín hết, sáng nàng vội vàng đến trường lên lớp là không thể khác được. Mà buổi tối a, buổi tối sau 11 giờ mới có thời gian, nhưng mà lúc đó ba mẹ đều bảo nàng tắt máy đi ngủ. Trước đây khi Chu Nguyên còn ở phòng mình, chính là dựa vào mỗi khuya chơi game online để kiếm tiền, nhưng mà khi dọn xuống bởi vì ảnh hưởng tới ba mẹ cho nên không thể tiếp tục được nữa. Vậy phải làm sao bây giờ, không thể hỏi xin ba mẹ, đánh chết Chu Nguyên cũng không xin, tiền của ba mẹ không có nghĩa là tiền của nàng, trên phương diện này nàng rất đặt nặng. Nhất là thứ chính mình đi mượn, phải tự mình tìm cách trả.
Cũng may, trời không tuyệt đường con người. Lại một năm học kỳ mới a, luận văn nghỉ hè có viết chưa? Chưa viết đúng không, không muốn viết đúng không,