"Như em đến rồi anh đưa em đi ăn nhé.
"
Hàn Như lạnh nhạt cười như không cười.
"Lương Hải thời gian này nam chính trong mv của tôi liên tục gặp tai nạn anh làm phải không.
"
Lương Hải chột dạ ấp úng.
"Không có anh làm sao biết được chứ.
"
Hàn Như nhìn thẳng về Lương Hải bừng bừng lửa giận.
"Còn chuyện này xảy ra một lần nữa tôi sẽ dỡ bệnh viện của anh.
"
Nói xong Hàn Như bỏ đi mặc kệ Lương Hải, cái tên điên này cứ ba hôm lại chạy đến làm phiền cô.
"Chị.
" Hàn Tuyết trong mắt chất chứa sự ghen ghét, vì cái gì loại con gái như cô ta lại sống trong nhung lụa không coi ai gia gì như vậy chứ.
Hàn Như không định trả lời cô ta đối với cô nhà họ Hàn từ lâu đã chẳng còn quan hệ gì tự nhiên sẽ coi cô ta như người qua đường.
"Chị họ bà nội bảo chỉ sắp xếp cho em một công việc, chị có nhiều tiền như vậy không thể để em làm thuê ở chỗ người ta mãi vậy được.
"
Hàn Tuyết nói xong thách thức nhìn Hàn Như.
"Cô con mẹ nó hoang tưởng đấy à "
Hàn Như nhìn cô ta khinh miệt kẻ điên suốt ngày gây chuyện.
"Chị họ chị đang nổi tiếng như vậy chắc không muốn để tất cả mọi người biết 18 tuổi chị đã bán thân lại còn bỏ nhà đi chứ.
"
Hàn Như mỉm cười chỉ là trong ánh mặt lạnh lẽo ngoan độc, vuốt lại vài sợi tóc mái.
"Hàn Tuyết nếu bây giờ cô bị xâm hại hay bị gi3t chết thì tôi tin bố mẹ cô cũng sẽ đau khổ lắm đấy "
"Chị không dám đâu bởi vì bố mẹ chị sẽ vạch trần quá khứ dơ bẩn của chị để chị mãi mãi không ngóc đầu lên được.
"
Hàn Như cả người lạnh lẽo cô chưa từng hy vọng xa vời về cái gọi là gia đình, nhưng cô thật không ngờ những người sinh ra cô lại sẵn sàng đẩy cô xuống vực thẳm.
Bốp.
Cái tát làm cả người Hàn Tuyết ngã về sau khoé môi rớm máu.
"Đây là lời cảnh cáo tôi dành cho cô.
"
Lương Hải từ xa thấy Hàn Tuyết bị Hàn Như bạt tai, vội vàng chạy lại cầm lấy tay Hàn Như.
"Như em làm gì vậy.
"
"Đánh cô ta sao anh muốn đòi lại công bằng cho cô ta à.
"
Lương Hải cười nịnh nọt, đùa à tội của anh còn cả đống ba tháng nay cô luôn dùng thái độ không lạnh không nhạt đối xử với anh bây giờ anh có điên đâu mà phản kháng cô.
"Không có, chỉ