Cũng may Mộ Trúc thân thể yếu ớt, miệng khô lưỡi khô nên hắn kêu rất khẽ, bên ngoài đang ồn ào những người đến hỏi thăm nên không có ai nghe thấy thanh âm của hắn.
Hắn kinh hoàng nhìn Vân Nhược Nguyệt, hắn thực sự coi nàng là ma.
Chỉ là con ma này nhìn đẹp lại trông cũng quen quen.
Hắn thầm nghĩ, chẳng lẽ đây là loại yêu nữ xinh đẹp trong mấy truyện thần thoại chuyên đi quyến rũ đàn ông và hút máu họ sao?"Đừng kêu, ta tới chữa trị vết thương cho ngươi, chân của ngươi có phải là bị tên bắn không? Ngươi phối hợp tốt với ta, ta giúp ngươi rút ra mũi tên đó.
" Vân Nhược Nguyệt liếc nhìn Mộ Trúc.
Mộ Trúc có thể được đánh thức bởi sự k1ch thích của ánh sáng mạnh, vì vậy hắn ta chỉ bị hôn mê ở mức trung, như vậy vẫn còn hy vọng.
Mộ Trúc kinh ngạc nhìn nàng: "Ngươi không phải là ma sao?"“Làm gì có ma giữa ban ngày ban mặt? Ta là đại phu, vương gia mời ta tới trị bệnh cho ngươi.
Ngươi trước tiên vẫn nên uống chút nước làm ấm cổ họng đi.
" Vân Nhược Nguyệt nói xong, nàng rót một tách trà và đưa cho Mộ Trúc.
“Nhưng là, ta không dậy nổi.
” Mộ Trúc yếu ớt nói.
Hắn có thể cảm giác được mình đã ngủ nhiều ngày, vừa mới tỉnh lại liền bị ánh sáng mạnh đánh thức.
“Để ta giúp ngươi.
” Vân Nhược Nguyệt thở dài, ở thời hiện đại chữa bệnh cho người, đều có trợ lý cùng y tá trợ giúp, bây giờ những việc này nàng đều phải tự mình làm, có chút phiền phức.
“Cám ơn…” Mộ Trúc vốn định nói, nhưng nhờ mỹ nhân yếu ớt này giúp đỡ thật xấu hổ biết bao.
Tuy nhiên, người đẹp đã đến gần, hắn ta ngay lập tức ngửi thấy một mùi thơm dễ chịu, khuôn mặt anh tú lập tức đỏ bừng lên.
Đây hẳn là ảo giác đi, ông trời tiếc thương cho hắn sắp chết, trước khi chết phái mỹ nhân tới cứu hắn.
Mộ Trúc thân hình cao lớn, ốm yếu nằm ở trên giường, thân thể rất nặng nề, Vân Nhược Nguyệt dùng hết sức mới có thể đỡ hắn ngẩng đầu lên.
Rồi nàng đưa cho hắn một ly nước.
Khi cho nước uống, nàng ấy lấy ra một số loại thuốc chống viêm và đưa cho Mộ Trúc trước.
Mộ Trúc ngơ ngác nhìn thiên mỹ nhân, ngoan ngoãn nuốt xuống, mặc kệ là thuốc giải hay độc dược.
Hắn thậm chí còn không biết mình đã nuốt thuốc như thế nào.
Sau khi uống nước, Mộ Trúc cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều, nếu là trước đây, hắn chỉ tỉnh lại được một lúc rồi tiếp tục hôn mê, nhưng lần này thì không, có lẽ người phụ nữ trước mặt hắn rất xinh đẹp đã thu hút sự chú ý của hắn, và hắn thực sự không muốn ngủ.
Hắn sợ khi