Kỳ thật hắn đã biết đáp án, mấy ngày nay mặc dù hắn hôn mê, nhưng các đại phu ở bên giường bệnh không ngừng nói với hắn, hắn không qua được mấy ngày, kêu ca ca chuẩn bị tang lễ cho hắn.Nhưng nghe mỹ nhân này nói, hắn như được cứu rỗi."Ngươi không cần biết nó có ý nghĩa gì, chỉ cần tin tưởng ta, ngươi còn có thể cứu được, vết thương của ngươi có thể trị khỏi, nhất định phải mạnh mẽ lên.
Bây giờ, ta sẽ tiêm thuốc tê vào đùi trái cho ngươi, sau đó sẽ giúp ngươi làm phẫu thuật, từ giờ nhìn thấy cái gì cũng đừng hét lên, biết không?"Vân Nhược Nguyệt vốn muốn tiến hành gây mê toàn thân cho Mộ Trúc, nhưng gây mê toàn thân phiền phức hơn nhiều, bệnh nhân cần được đặt nội khí quản để gây mê toàn thân, điều này giúp bệnh nhân có thể thở được và việc gây tê tại chỗ không cần quá phức tạp.Nhược điểm của việc bán gây mê là bệnh nhân có thể nhìn thấy nàng đang phẫu thuật, có thể hoảng sợ và la hét.Tuy nhiên, nàng vẫn có thể che mắt Mộ Trúc, ngăn hắn ta nhìn thấy nàng đang phẫu thuật.Không ngờ, Mộ Trúc lại không sợ hãi chút nào, ngược lại rất hùng hồn nói: "Đại phu, chỉ cần ngươi có thể trị thương cho ta, ta cái gì cũng không sợ, ta cùng Vương gia ra chiến trường, ta cái gì cũng đã trải qua.
Yên tâm, ta sẽ không sợ, cũng không hét, ta muốn tận mắt nhìn thấy ngươi lấy ra đầu mũi tên."“Được rồi, dũng khí thật đáng khen.”Sau khi Vân Nhược Nguyệt nói xong, nàng bước sang một bên, ngay khi mở mắt ra, nàng lấy đi một ống tiêm gây mê, penicillin vá các loại thuốc kháng sinh khác, máy chiếc dao mổ một lần, kim khâu, băng gạc và găng tay dùng một lần…Những thuốc này đều được nàng cất giữ trong phòng thí nghiệm, số lượng cũng khá nhiều, tạm thời dùng không hết, nàng không cần lo lắng.Nàng chỉ lo lắng về việc phải làm gì nếu những loại thuốc này hết hạn hoặc đột nhiên biến mất.Sau khi chuẩn bị xong mọi thứ, Vân Nhược Nguyệt gây tê đùi trái cho Mộ Trúc trước, vài phút sau, cô đeo găng tay, ấn vết thương cho Mộ Trúc và hỏi hắn: “Đau không, ngươi có cảm thấy không?” ““Không đau, ta căn bản không có cảm giác gì, hai chân giống như mất đi ý thức, đây là cái