Hai người dùng bữa xong là đã hơn 9 giờ.
Trước tiên Thẩm Ám quay về nhà tắm rửa, rồi dọn chậu hoa vào trong phòng khách, tìm kéo cắt tỉa lá cây, sau đó ra ban công quét dọn lá rụng, làm xong xuôi anh mới đi tới nhà Bạch Lê.
Trên đường đi anh mua hai phần bánh ngọt, và một phần sữa bò nóng.
Lúc anh mở cửa đi vào nhà, Bạch Lê đang nằm trên sô pha, cô ôm gối dựa, nhắm hai mắt lại như đang ngủ.
Thẩm Ám nhẹ nhàng bước chân vào trong, cẩn thận đặt đồ ăn lên bàn, cúi đầu hôn lấy môi cô, anh áp cả người lên rồi ôm cô vào trong lòng.
Bạch Lê bị dọa sợ, cô khẽ nức nở một tiếng, sau khi nhận ra là Thẩm Ám, cả người lập tức run rẩy.
“Bị dọa sợ?” Anh buông cô ra, dịu dàng xoa xoa lưng cô vỗ về, kéo cô lại gần mình, hôn lên gương mặt cô, sau đó hôn môi cô một cái, giọng khàn khàn hỏi, “Không phải đã bảo em ngoan ngoãn chờ anh rồi sao, ai cho phép em ngủ một mình như thế?”
“Ưm…” Bạch Lê hơi rùng mình vì nụ hôn, giọng điệu có chút mệt mỏi, “Buồn ngủ….
”
Eo cô bị đau cả ngày, đến buổi chiều lại buồn ngủ, nhưng vẫn phải chịu đựng để ngồi làm việc, mà công việc cũng chỉ vừa mới làm xong, tổng cộng còn chưa ngủ được mười phút.
“Ăn cơm chưa?” Thẩm Ám đặt cô ngồi trên đùi, bày bánh ngọt lên bàn trà.
Bạch Lê không quen với loại tư thế thân mật này, cả người cô cứng nhắc, Thẩm Ám cười nhẹ hôn tai cô từ phía sau, “Thả lỏng đi.
”
Bạch Lê vươn tay bàn tay nhỏ nhắn muốn đẩy anh ra, cả gương mặt cô đỏ bừng, vành tai trắng nõn đỏ như sắp chảy máu tới nơi.
Thẩm Ám ngậm vành tai cô mút mạnh, Bạch Lê rùng mình một cái, trong cổ họng phát ra tiếng tiếng kêu yếu ớt, “A…”
Thẩm Ám xoay người đè cô lên sô pha, hôn lên môi cô, một cái tay khác trực tiếp đẩy áo lót của cô lên, bàn tay to bóp bầu ngực cô mạnh mẽ xoa nắn.
Bạch Lê nặng nề thở dốc, miệng nức nở không ngừng, “Bác sĩ Thẩm…”
Thẩm Ám cúi đầu liếm mút đầu vú cô cách lớp áo, giọng nói trầm thấp gợi cảm hỏi, “Thích không?”
Bạch Lê che miệng lại, cơ thể hơi ưỡn cao lên, ngón chân co quắp, khoái cảm khiến mãnh liệt khiến linh hồn cô chấn động mạnh mẽ.
Cô gái