Đã rất lâu rồi Nghê Túy không được ăn một bữa cơm ngon như vậy.
Mỗi khi đến kỳ nghỉ, cuộc sống công việc và nghỉ ngơi của cô hoàn toàn bị đảo lộn. Cô ngủ cả ngày, buổi tối thì lại đến quán bar Big Tent, uống rượu đến mức mê mang tựa như đang ngâm cả người trong rượu, hoàn toàn không có hứng thú với đồ ăn, cả ngày chỉ tùy tiện ăn một chút gì đó để cho có thôi.
“À đúng rồi.” Cố Nhất ngồi bên cạnh nhìn Nghê Túy: “Đơn xin trao đổi sinh viên của cậu được duyệt rồi đúng không?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nghê Túy dùng thìa múc canh bách hợp nấm tuyết: "Ừ.”
Cố Nhất lại nói: “Hai người bọn họ đều đến từ Đại học A của Bắc Kinh, tháng chín này sau khi khai giảng họ cũng đã là sinh viên năm ba rồi.”
Nghê Túy quay đầu nhìn Kỳ Ngôn và Từ Dương: “Thật sao?”
Từ Dương hơi kinh ngạc: “Không phải em học ở đây sao?”
“Không, em lớn lên ở Melbourne, đã rất lâu rồi không về nước.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Từ Dương gật đầu: “Vậy chúng ta sắp trở thành bạn cùng trường rồi.”
Nghê Túy cười: “Thật trùng hợp.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kỳ Ngôn nhìn cô một cái: “Học chuyên ngành gì?”
“Quản lý tài chính.”
Anh gật đầu đáp lại, cầm ly uống nước.
Từ Dương bổ sung: “Cậu ấy cũng học tài chính.”
Nghê Túy “À” một tiếng dài.
Cố Nhất nói: "Sau khi cậu về nước, trong kỳ nghỉ nếu cảm thấy hứng thú thì có thể đến quán bar của Từ Dương.”
“Hả?” Nghê Túy nhìn Từ Dương: "Anh mở quán bar?”
“Đúng vậy, chỉ chơi đùa một chút mà thôi.”
“Giỏi thật đấy.”
Vừa mới tỉnh rượu một chút, ăn gì cũng không vô, nhưng món canh bách hợp nấm tuyết này thật sự rất ngon, hơi ngọt, cô rất thích, giơ tay ra định múc thêm một chén nữa, Dư Ngải cũng giơ tay ra cùng lúc với cô.
Hai người liếc nhìn nhau, Nghê Túy thu hồi ánh mắt ý bảo Dư Ngãi lấy trước.
Dư Ngãi cũng thu tay lại, cười nhìn cô: “Cô ở lại đây à?”
Nghê Túy gật đầu, không nhìn cô ấy, cầm lấy thìa múc canh nấm tuyết vào trong chén.
Dư Ngải nghiêng đầu nhìn Tô Tử Hàm: “Còn phòng trống không?”
Tô Tử Hàm hơi sửng sốt, sau đó gật đầu: “Còn.”
“Vậy tớ ở lại đây hai ngày có được không?”
Tô Tử Hàm giương mắt nhìn Từ Dương. Việc nghỉ ngơi ở biệt thự là do anh ấy sắp xếp, tuy Chu Gia Minh, Kỳ Ngôn và Từ Dương đều là anh em từ nhỏ đến lớn của nhau, nhưng cũng cần phải hỏi ý kiến của anh ấy.
Từ Dương không tỏ thái độ gì, nghiêng đầu nhìn Cố Nhất, lựa chọn hỏi ý