Y thuật của Hứa Nhất Phu cùng tính tình hắn đồng dạng nổi danh như nhau .
Nếu muốn nói về điểm giống nhau giữa hắn và bác sĩ, đó chính là Hứa Nhất Phu không phải người sẽ lấy người bệnh ra để đùa giỡn.
Nguyên Tuấn Nam cùng Quý Cảnh Thiên đứng cạnh cửa sổ của phòng giải phẫu. Trong phòng phẫu thuật đứng quá nhiều người đã không còn vị trí cho họ đứng .
Bọn họ ở ngoài cửa sổ đứng trong chốc lát, liền thấy Phó Thính Hạ từ đầu kia văn phòng đi tới. Hắn đã mang lên khẩu trang, hắn đi bộ tốc độ rất nhanh, trên trán nhăn lại thành một đoàn . Hắn tựa hồ đang hết sức chăm chú mà nghĩ đến cái gì, thế cho nên căn bản không nhìn thấy hai người đứng cạnh cửa sổ .
Nguyên Tuấn Nam tâm tình có thể nói là khiếp sợ mà hình dung. Hắn cảm thấy Phó Thính Hạ này cùng Phó Thính Hạ trong trí nhớ của hắn vốn không phải cùng một người . Cho đến khi nhìn thấy bóng dáng lướt qua cửa sổ kia ,hắn mới hiểu được đó thật sự là Phó Thính Hạ mà hắn biết.
Cái người Phó Thính Hạ hay xấu hổ trước mặt mình, cái người Phó Thính Hạ hay dùng ánh mắt ngưỡng mộ mà nhìn trộm mình không chớp mắt...... Có Phó Thính Hạ chút xấu xí.
Phó Thính Hạ vừa vào phòng đã bị đoàn người bên trong dọa sợ, quay đầu lại hỏi Hứa Nhất Phu: "Như thế nào lại nhiều người như vậy?"
Hứa Nhất Phu trả lời: "Chẳng phải đều là những người đến xem náo nhiệt sao ."
Mọi người đều có chút không được tự nhiên, bất quá cũng may tất cả mọi người đều mang khẩu trang, ai cũng nhìn không ra ai xấu hổ.
"Vậy ngươi có thu vé vào cửa không?" Phó Thính Hạ hỏi.
"Ai, người ta cho mượn trọn bộ thiết bị icu, lại xuất tiền túi cho chúng ta trang hoàng phòng giải phẫu, chúng ta cũng phải hào phóng một chút. Kiểm tra một chút thiết bị đi , chúng ta chính là những người ở nông thôn, không ai hầu hạ."
Phó Thính Hạ cười nói: "Lão nhân, ngươi quá khiêm tốn rồi . Ở nước Mỹ, cũng có hai cái bác sĩ làm một phẫu thuật tim. Chúng ta là hình thức kiểu Mỹ"
Hứa Nhất Phu cười nhạo: "Làm như ngươi đã từng qua Mỹ vậy."
Phó Thính Hạ từ từ nói: "Ta là không đi, ngươi không phải từ nước Mỹ du học về sao?"
Bác sĩ đôi khi trước thời gian phẫu thuật sẽ nói chuyện phiếm vài câu, nói giỡn, cũng không phải không tôn trọng người bệnh, mà là vì bình phục một chút tâm tình, hoặc là thả lỏng dây thần kinh một chút . Phó Thính Hạ biết Hứa Nhất Phu là người trước, hắn kỳ thật cũng là khẩn trương.
"Ta lúc đó đi nước Mỹ là làm lao động .Bác sĩ cao cấp như vậy cũng chưa gặp qua."
"Vậy ngươi thật không dễ dàng a, hóa ra là đi làm lao động . Thảo nào , ngươi hiện tại còn có thể nghèo như vậy, phải hỏi ta vay tiền."
"Chính là bởi vì làm bác sĩ mới nghèo thành như vậy, ta nếu cứ kiên trì ở nước ngoài đào than đá đã sớm phát tài."
Cục trưởng Sở Y Tế tỉnh không mở miệng không được ho khan một chút.Chính là hắn mới vừa mở miệng liền phát hiện cuộc nói chuyện kết thúc, Hứa Nhất Phu đã động đao.
Phòng giải phẫu người đứng xem đang bị hai thầy trò không coi ai ra gì trêu chọc làm cho xoay vòng. Hứa Nhất Phu đột nhiên động đao bởi vậy thực sự làm cho bọn họ kêu cả kinh. Dao phẫu thuật nhỏ ở trong tay hắn, giống như võ sĩ đao, lộ ra một loại cảm giác thận trọng, giống như tiêu chuẩn của người bác sĩ, không có bất luận kĩ xảo gì, nhưng lại làm cho người ta cảm thấy sáng lạn.
"Thật là người thạo nghề vừa ra tay, nhìn là biết ngay ." Chuyên gia từ kinh thành nhỏ giọng thảo luận , những người khác sôi nổi gật đầu.
Cơ tuần hoàn ngoài bị đẩy ra, trong nhà im lặng không tiếng động. Đây là bước phẫu thuật đầu tiên, rất có khả năng cũng là bước phẫu thuật cuối cùng.
Khi trái tim nhỏ bé kia ngừng đập, còn có đập trở lại hay sao?
Có lẽ lần giải phẫu này vừa mới bắt đầu liền sẽ kết thúc.
Ống dẫn nối với trái tim trong suốt đã bị màu máu đỏ nhạt tràn đầy. Mọi người đều hiểu rằng, thứ chảy xuôi trong ống kia không chỉ là máu mà còn là sinh mệnh yếu ớt của hài tử ba tuổi kia.
"Động mạch phổi áp suất 80." Phòng giải phẫu chỉ có thanh âm bình tĩnh của Phó Thính Hạ.
"Động mạch phổi áp còn có thể......"
"Phải xem hiện tại." Có người nói nhỏ.
Đúng vậy, phải xem hiện tại, động mạch ngừng nhảy, trái tim ngừng đập.
Mọi người đều mở to hai mắt, ngoài cửa sổ Nguyên Tuấn Nam hít sâu một hơi, Quý Cảnh Thiên mi mắt không chớp mắt mà nhìn chằm chằm vào bên trong.
"Bổ sung dịch 100 ml." Thủy Linh lập tức lấy ra dung dịch thêm vào máy tuần hoàn cơ .
"Đó là cái gì, không phải dung dịch đình chỉ tim sao?"
"Không biết, có thể là nó."
"Độ ấm 35." Phó Thính Hạ dùng bông thấm nước muối làm hạ nhiệt độ tim thì thầm.
"34 độ."
"33."
"32."
Hứa Nhất Phu giơ tay cắt mở cơ tim, khiến cho người vây xem một trận xôn xao: "Sao lại thế này, hắn vừa rồi chặn không phải động mạch, đúng không."
"Như thế nào sẽ là 32 độ, hẳn là nhiệt độ trung thấp mới đúng chứ, như thế nào sẽ là thiển nhiệt độ thấp đâu?"
Cơ tim đã bị kéo ra, có một vị chuyên gia trái tim bỗng nhiên tỉnh ngộ, run giọng nói: "Bọn họ không cho ngừng đập, hắn, bọn họ làm phẫu thuật khi tim vẫn còn đập!"
Làm phẫu thuật khi tim vẫn đập, chuyện này đem mọi người