“Được rồi, nếu tổng giám đốc đang đợi thì tôi vào trong trước đây.
”
Tôi lặng lẽ quay đầu đi, không nhìn đến bộ ngực vĩ đại của cô ta.
Cũng may cô ta không tiếp tục làm khó tôi, chỉ là ánh mắt nóng rực vẫn dõi theo, làm tôi không dám quay đầu lại.
Đúng là báu vật trời sinh, cũng không biết Ân Cầm để người phụ nữ hồng nhan họa thủy như thế ngoài cửa làm gì.
Cô ta giỏi giang như vậy, không thể nào chỉ đơn giản là tìm một người đẹp để trang trí cho tổng bộ được.
Trong lòng nghi ngờ nhưng chân đã bước đến trước cửa phòng làm việc của Ân Cầm.
“Giám đốc Ân, tôi là Ngô Địch.
Giám đốc Lâm Hải sắp xếp tôi đến làm trợ lí tổng giám đốc.
”
Nhẹ nhàng gõ cửa, tôi mới phát hiện cửa không hề đóng.
“Vào đi.
”
Giọng nói trong trẻo thản nhiên truyền tới, không hiểu sao tôi lại thấy quen thuộc.
Có lẽ tôi đã nghe qua ở đâu đấy nhưng nghĩ mãi cũng không ra.
Bước vào phòng tôi như bước vào một thế giới khác.
Một hàng móc treo quần áo với nhiều kiểu dáng khác nhau.
Trên bàn làm việc để ba cái máy tính.
Bên phải đặt mấy chiếc gương dài và đèn chỉnh sáng.
Bên trái đặt một dãy sofa, trên bàn nhỏ có trang trí vài chậu cây xanh, vừa phong cách vừa trang nhã, có lẽ đây là phòng trà để nghỉ ngơi.
Đây đúng là một phòng nhỏ để thiết kế trang phục.
“Tôi đã xem qua hồ sơ của cậu, đáp ứng được các điều kiện của tôi.
Từ hôm nay trở đi, cậu làm việc trong phòng của tôi, vị trí của cậu tôi sẽ bảo Na Na sắp xếp.
”
Cuối cùng tôi cũng gặp được nữ doanh nhân nổi tiếng rồi, tốc độ nói của cô ta rất nhanh, giọng nói bình thản giống như đã quen với việc sắp xếp công việc hiệu quả như vậy.
Xem ra Ân Cầm còn chưa biết Vương Trăn định giở trò sau lưng, tôi yên lòng gật đầu.
“Tổng giám đốc Ân cứ yên tâm, tôi sẽ làm việc thật tốt, quý trọng cơ hội mà lần này công ty Hải Cầm đã cho tôi.
”
Tôi sẽ quý trọng cơ hội lần này, sớm ngày tìm được chứng cứ cô nɠɵạı ŧìиɦ.
Tôi nhìn Ân Cầm mặc bộ váy trắng bó sát, khí thế bức người, trong lòng âm thầm cười lạnh.
Loại phụ nữ như Ân Cầm trên thương trường đã gặp qua biết bao kiểu đàn ông.
Có tiền, có quyền, biết chơi, có loại nào mà cô ta chưa gặp.
Ngay từ đầu tôi đã không định lên giường với cô ta như những người phụ nữ khác trong quá khứ.
Nếu Vương Trăn đã khẳng định cô ta có người khác, hôm nay tôi đã trở thành trợ lí của cô ta.
Sớm hay muộn cũng sẽ có cơ hội tìm ra chứng cứ.
Tôi đang âm thầm tính toán, không ngờ cơ hội lại tự tìm đến cửa.
“Ring…ring…ring…” Ân Cầm gật đầu với tôi, đưa tay ra hiệu cho tôi ngồi xuống ghế trước, sau đó mới cầm lấy điện thoại trên bàn.
Khuôn mặt cô vốn đang lạnh lùng khi nhìn thấy thông báo hiển thị trên điện thoại bỗng nở nụ cười tuyệt đẹp.
“Alo, anh yêu à, mới đó mà đã gọi điện cho em rồi?”
Tôi âm thầm giật mình, còn tưởng dáng vẻ của Ân Cầm vẫn luôn lãnh đạm, nhưng giờ thấy giọng điệu thì thầm của cô ta như một cô gái nhỏ đang trong tình yêu nống nhiệt, khiến người khác cảm thấy mới lạ.
Ân Cầm gợi cảm khác hoàn toàn với người phụ nữ lộ da thịt bên ngoài, bộ váy trắng che ngực và đùi cô thật kín đáo, không chút hở hang.
Mái tóc dài lượn sóng cũng được búi lên cao, lộ ra chiếc cổ thiên nga trắng muốt.
Chỉ có một lọn tóc buông xuống bên tai, làm nổi bật khuôn mặt sắc sảo của cô.
Không biết cô có phải con lai không nhưng ngũ quan lập thể, giống như ngôi sao nước ngoài.
Người phụ nữ như vậy dù không thể chinh phục nhưng vẫn khiến cho vô số đàn ông phải chạy theo.
“Ai ya, em cũng nhớ anh mà.
Anh yêu à, giờ em phải làm việc rồi, buổi tối gặp anh sau nhé.
”
Ân Cầm nói xong liền vén gọn mấy lọn tóc rủ bên tai, lòng tôi run lên, chỉ cảm thấy người đẹp như tranh.
Chỉ là vừa cúp điện thoại, dáng vẻ cô lại trở nên lạnh lùng như trước.
“Công việc của cậu tôi sẽ để Na Na sắp xếp, hôm nay tôi tan làm sớm.
Cậu ở đây lấy hết đồ mới trong thùng ra, ủi phẳng rồi treo lên móc.
Ngày mai tôi cần dùng đến.
”
Nói xong, không đợi tôi trả lời, Ân Cầm liền cầm điện thoại rời đi, “Anh Địch này, anh không nghe thấy cô ta nói à.
Tối nay cô ta sẽ gặp mặt với tình nhân bé nhỏ đấy, mau nghĩ cách bám theo đi.
”
Nghe Bành Uy nói chuyện tôi mới nhớ ra mình còn đang đeo tai