Nói thật trong thẩm mĩ của tôi, Lâm Lộ Lộ chính là một người đẹp.
Một người đẹp như thế lại bày ra dáng vẻ của một cô gái nhỏ, điều này không phải ai cũng có thể cưỡng lại.
Tim tôi đập thình thịch, hỏi cô ấy muốn ăn gì.
Cô ấy cười cười nói gì cũng được, tôi quay đầu xe đi về phía chợ đêm.
Tôi thừa nhận mang con gái đến quán ăn ven đường không tốt lắm, nhưng sắp mười một giờ rồi.
May bây giờ là mùa hè nếu không tìm chỗ uống rượu thôi cũng khó.
“Phải rồi, tôi vẫn chưa biết tên của anh?”
Giọng nói cô mềm mại như một cô gái nhỏ, tôi nói tôi tên Ngô Địch.
Cô ấy nói: “ Tên của anh rất có khí thế, tôi là Lâm Lộ Lộ, anh gọi tôi Lộ Lộ là được rồi.
”
Lúc nói chuyện ánh mắt cô ấy nhìn chằm chằm vào tôi, như muốn nhìn xem tôi có nhận ra cô ấy không.
Nhưng tôi chỉ gật đầu nói tên rất hay.
Nghe tôi nói thế, Lâm Lộ Lộ liền thu hồi tầm mắt.
Sau đó tán gẫu vài câu, cô ấy hỏi tôi làm nghề gì, còn trẻ như vậy đã đi xe đắt tiền thế rồi.
Tôi nói cũng không có gì, chỉ là nhận chức trong công ty của bố tôi, giúp nghệ sĩ nhận các loại lịch trình.
Nói đến đây, tôi nhìn Lâm Lộ Lộ xuyên qua gương chiếu hậu, phát hiện ánh mắt cô ấy như sáng lên.
Nhìn thấy dáng vẻ này, tôi cảm thấy khả năng đêm nay có thể hoàn thành nhiệm vụ rất lớn.
Quả nhiên thái độ của Lâm Lô Lộ với tôi càng thêm thân thiết, nói bóng nói gió về công việc của tôi để dò hỏi xem rốt cuộc công ty đó lớn bao nhiêu.
Tôi thoái thác theo kế hoạch đã chuẩn bị từ trước, nói với cô ấy: “Công ty mới thành lập không lâu, còn chưa có diễn viên hạng A nào.
Nhưng mà quan hệ của bố tôi với các đạo diễn lớn rất tốt, gần đây chuẩn bị bồi dưỡng một diễn viên nòng cốt để giữ thể diện cho công ty.
”
Dù sao hai người chúng tôi đều cùng có ý đồ bất chính, câu được câu không hàn huyên đến chợ đêm, tìm một quán nướng ngồi xuống.
Lâm Lộ Lộ nói tôi cứ gọi món trước, cô ấy đến khách sạn bên cạnh đặt phòng.
Cô ấy không định về nhà, đêm nay ăn xong sẽ về thẳng khách sạn để ngủ.
Tôi càng ngày càng cảm thấy có hi vọng, theo bản năng sờ sờ bao thuốc trong túi áo.
Bên trong đặt camera mini, chỉ cần có thể quay được cảnh giường chiếu của Lâm Lộ Lộ là được hai mươi vạn.
Thực ra tôi rất khinh thường những cô gái như Lâm Lộ Lộ.
Không đi theo đường chính lại cứ muốn làm tiểu tam, cũng coi như cho cô ấy một bài học đi.
Tùy tiện gọi một chút đồ ăn và một thùng bia, cũng không biết Lâm Lộ Lộ quen ăn ngon có ăn được đồ ăn ven đường không, nhưng tôi ăn rất vui vẻ.
Coi như bổ sung thể lực đi, dù sao loại phụ nữ như vậy khó mà gặp được, tôi phải nắm thật chắc.
Thậm chí tôi còn gọi hai xiên thận dê, lúc mang lên, Lâm Lộ Lộ còn cười mập mờ với tôi.
Hai người chúng tôi vừa ăn vừa tán gẫu, Lâm Lộ Lộ bắt đầu kể chuyện của bản thân, nói thực ra cô ấy cũng là một diễn viên.
Nhưng bố cô ấy không ủng hộ cô ấy vào giới nghệ sĩ, rõ ràng quen biết với người trong giới nhưng lại không giúp đỡ cô ấy.
Hơn nữa bố cô ấy có bạn gái, cô không thích người phụ nữ ấy, muốn bọn họ chia tay.
Cũng vì chuyện này mà hôm nay hai người mới cãi nhau, cô ấy đến quán bar không may gặp nguy hiểm, may mà có tôi.
Trong lúc Lâm Lộ Lộ diễn kịch, mỗi câu nói đều ám chỉ tôi.
Tôi cũng hùa theo nói: “Trùng hợp như vậy, hóa ra cô cũng là diễn viên.
Nói không chừng sau này chúng ta sẽ có cơ hội hợp tác đó.
”
Không lâu sau một thùng bia đã thấy đáy, thực ra tôi uống không tới hai lon, còn lại đều là Lâm Lộ Lộ uống.
Uống hết lon cuối cùng Lâm Lộ Lộ đã ngồi bên cạnh ôm chặt