Một người phụ nữ đứng ngoài cửa, còn là một người phụ nữ hết sức xinh đẹp, tôi vô cùng quen thuộc với gương mặt này của cô nàng.
Người này chính là bạn hợp tác của tôi, Lý Tuyền.
Không giống như tôi, Lý Tuyền chuyên nhận đơn hàng của khách hàng nữ, thường đối phó cũng đều là đàn ông.
Nhưng Lý Tuyền rất biết giữ chừng mực, mỗi lần đều là vừa đủ để lấy được chứng cứ xác thực, rôi lập tức kiếm cớ tránh đi, đến điểm là ngưng, chưa từng để đám đàn ông kia được như ý.
Lúc đó tôi ngơ ngẩn cả ra, đang yên lành sao cô ta lại đến đây? “Ngô Địch, ai ở ngoài thế?”
Trong phòng truyền ra câu hỏi hơi nghi hoặc của Lâm Lộ Lộ.
“Không có gì, là tiếp tân của khách sạn, em ở trong phòng đợi anh một lát.
”
Tôi đóng cửa lại, kéo Lý Tuyền ra hành lang, hỏi chị ấy: “Có phải là chị bị điên không? Sớm không đến muộn không sang, cứ nhằm lúc này lại đến, suýt chút nữa là dọa ông đây mềm nhũn luôn rồi, làm sao chị tìm được tôi?”
“Tôi theo cái này mà đến.
”
Lý Tuyền lắc lắc chìa khóa xe trong tay, sau đó vươn tay vào túi áo sơ mi của tôi, lấy ra một hộp thuốc lá, rút một điếu rồi châm lên.
“Biết cậu đang xử lý công việc ở bên trong rồi, tôi có chút việc gấp muốn nói với cậu nói xong tôi đi ngay.
”
Tôi giật mình, dù sao thì công việc của chúng tôi cũng có tính nguy hiểm, Lý Tuyền lại là phụ nữ, nên lúc chúng tôi vừa mở văn phòng có làm cho nhau một cái định vị, Lý Tuyền hẳn là đã nhờ cái định vị này để đến tìm tôi.
“Phụ nữ mà hút thuốc cái gì? Nhanh nào, người ta vẫn còn đang đợi bên trong đấy, lâu quá sẽ nảy sinh nghi ngờ mất.
”
Tôi cướp thuốc lá từ trong tay Lý Tuyền về, chị ấy cũng không nổi giận, không nghiêm chỉnh nhìn tôi nói: “Thời gian gần đây cậu cẩn thận một chút, có thể có người đang tìm chúng ta, đến lúc đó xảy ra chuyện thì đừng trách tôi không nhắc nhở câu.
”
Chị ấy đột nhiên nhả ra một câu như thế, không mặn không nhạt, khiến tôi có chút khó chịu.
Tôi đáp: “Chị nói cho rõ ràng đi chứ, chị đã đắc tội ai? Ai đang tìm chúng ta?”
Lý Tuyền nói: “Vậy cậu không cần quan tâm, dù sao thì khoảng thời gian này tôi cũng không muốn làm, tôi đã đặt xong vé máy bay đi Thái Lan rồi, chuẩn bị đến đảo Phuket chơi hai tháng, giải sầu một chút.
Tôi khuyên cậu tốt nhất là đừng làm nữa, coi như cho bản thân một kì nghỉ đi.
”
“Đúng rồi, cái này cậu giúp tôi cất đi, cất cho kỹ đừng làm mất đấy, tôi còn dùng đến đó.
”
Nói rồi cô lấy một cái USB ra từ trong túi áo, tôi hỏi: “Trong này có gì thế?”
, chị ấy đáp: “Thứ trong đó không liên quan gì đến cậu cả, cậu cứ cất kỹ giúp tôi là được rồi.
”
Sau đó chị ấy hoàn toàn không cho tôi cơ hội hỏi tiếp, nói xong liền xoay bước đi thẳng.
Tôi đứng đó nhìn cái USB, trong tim cứ cảm thấy chút trống vắng.
Tôi hiểu Lý Tuyền quá rõ, đây là một người phụ nữ gan to bằng trời, chuyện có thể khiến người phụ nữ gan to bằng trời này phải trốn đi thì sao có thể là chuyện nhỏ đây? “Ngô Địch, có chuyện gì vậy anh?”
Lâm Lộ Lộ trong phòng lại gọi tôi một tiếng, tôi cũng tạm không suy nghĩ nữa, trở lại phòng nói với cô ấy: “Không có chuyện gì đâu, tiếp tân biết anh đưa em đến, em còn uống nhiều rượu nên họ lên đây xác nhận lại.
”
Cô ấy không nói gì, chỉ hơi mỉm cười với tôi, sau đó chủ động kiễng chân lên ổm cổ tôi, hôn nhẹ lên môi tôi một cái.
Lâm Lộ Lộ chủ động tháo thắt lưng nội y của mình, kéo tay tôi đặt lên trên, tôi cười hỏi cô ấy có muốn đi tắm trước hay không? Lâm Lộ Lộ vâng theo, hơi thẹn thùng gật đầu, rồi cứ thế bán khỏa thân mà đi vào phòng tắm.
Mãi đến lúc này tôi mới thở dài được một hơi, cuối cùng cũng tìm được cơ hội rồi, tôi sờ lên túi áo, muốn tìm một vị trí đẹp để gắn camera lỗ kim lên.
Rồi tôi sửng sốt phát hiện bao thuốc lá có gắn camera lỗ kim trong túi biến mất rồi! Trong đầu tôi đột nhiên hiện lên cảnh Lý Tuyền lấy bao thuốc lá trong túi tôi ra, rút một điếu thuốc rồi đốt lên… Chết tiệt, cô nàng ngu ngốc này cầm camera