Vạn Vân Phong nhìn sang Trịnh Võ Quyết, nhìn khuôn mặt ấy có vẻ cũng đang muốn được hướng dẫn.
Vân Phong lúc này mỉm cười mà hỏi.° " ngươi nói là ngươi sẽ bỏ nghề con buôn sao? Ngươi không tiếc nuối cơ đồ mình đã xây dựng à? Và ngươi hiểu con buôn là gì không? Sự khác nhau giữa con buôn và nhà phân phối ở chỗ nào, ngươi có biết không? "Trịnh Võ Quyết nghe đến khái niệm "nhà phân phối" thì cảm thấy ngạc nhiên lắm, đây là một khái niệm mới.
Nếu là trước đây đã ưỡn ngực khoe khoang kiến thức rồi, nhưng bây giờ đối diện với hắn là một sự tồn tại với địa vị tôn quý, mà đứng trước địa vị như vậy theo kinh nghiệm của hắn cứ phải nên im lặng lắng nghe.
Hắn cúi đầu thi lễ.- " xin vương tử chỉ giáo"Vạn Vân Phong nhìn thấy tấm lòng cầu thị của Trịnh Võ Quyết thì trong lòng rất vui, lúc này gật đầu nói.° " ta lấy ví dụ một người nông dân nuôi lợn.
Ông ta nuôi con lợn chi phí hết 5 đồng, ông ta muốn lời 5 đồng nên định sẽ bán cho ngươi 10 đồng, sau khi trừ chi phí sẽ lời được 5 đồng đó.
Ngươi mua con lợn 10 đồng về xẻ thịt bán ra thị trường thu được 20 đồng, trừ đi 10 đồng tiền mua lợn và 5 đồng các chi phí khác ngươi sẽ lời được 5 đồng, như vậy cả ngươi và người bán lợn đều lời 5 đồng, ấy là chuyện tốt.
Thế nhưng bản chất con buôn là xấu xa thất đức, hốc li3m bạt mạng.
Thay vì mỗi bên lời 5 đồng là đẹp, nhưng con buôn lại tham lam muốn nhiều hơn.
Bọn chúng sẽ tìm cách ép giá để lấy hết 5 đồng tiền lời của người nông dân ấy, thậm chí ép giá âm cả tiền nuôi khiến người nông dân không những không có lời còn bị lỗ tiền vốn, dần dần rơi vào cảnh túng thiếu nghèo đói, đó cũng là một dạng ăn cướp mà thôi.
Chính vì vậy mà người nước Nam chúng ta hay chửi " đồ con buôn" , cũng là từ căn nguyên này."Trịnh Võ Quyết giật mình, hắn trước giờ nổi tiếng "ép lấy cả" , và luôn tự hào về điều ấy.
Hóa ra cái sự tự hào của hắn lại là thứ nên xấu hổ chứ không phải để tự hào sao? Trịnh Võ Quyết đã hiểu tại sao hắn lại bị đọa vào địa ngục, lúc này bật khóc vái lạy dập đầu sát đất.- " xin Đạo Sư hãy chỉ cho học trò một con đường đi đúng đắn thoát khỏi ma đạo, học trò suốt đời không quên ơn"Trịnh Võ Quyết đã gọi Vạn Vân Phong một tiếng đạo sư, và xưng là học trò, âu cũng là tấm lòng của hắn.
Vạn Vân Phong vươn tay đỡ Trịnh Võ Quyết ngẩng đầu lên mà nói.° " ngươi yên tâm, ta sẽ chỉ cho ngươi con đường chuộc tội hiệu quả nhất"Cả Nguyễn Văn An và Trịnh Võ Quyết nghe vậy đều mừng rỡ.
Vạn Vân Phong lúc này ôn tồn nói.° " luân chuyển hàng hóa cũng chính là huyết mạch của một nền kinh tế, cho nên những người luân chuyển hàng hóa vô cùng quan trọng với sự tồn vong của cả một quốc gia.
Mỗi gia đình đều là nền móng xây dựng sự hưng thịnh cả một quốc gia.
Dân giàu thì nước mạnh, mà muốn dân giàu thì việc luân chuyển hàng hóa vô cùng quan trọng.
Ví dụ ông nuôi lợn ở làng vậy, ông ta sẽ rất khó khăn trong việc làm thịt lợn và di chuyển nó lên trấn, vào trong chợ để bán.
Thế nên mới sinh ra những nhà phân phối mục đích thực hiện sự luân chuyển kia.
Khác với con buôn ép giá khiến người nông dân vào đường cùng của sự nghèo khó, nhà phân phối sản phẩm luôn tìm cách đem lại lợi ích tốt nhất cho đối tác của mình.
Một nhà phân phối có tâm thì sẽ mua con lợn với giá tốt nhất có thể để người nông dân được lời nhiều nhất có thể.
Người nuôi lợn lời 5 đồng một con, thậm chí lời 6 đồng hoặc 7 đồng, họ sẽ có vốn để đầu tư nuôi thêm lợn.
Không những vậy, những người khác thấy nuôi lợn có lời sẽ rủ nhau nuôi thêm, như vậy nguồn cung của ngươi không những ổn định mà ngày càng dồi dào.
Ngươi nếu bán ở trấn Đào Hoa không hết thì có thể sang trấn khác, lên thành Đại La bán, thậm chí xuất ra cả các thành khác.
Một con lợn ngươi chỉ cần lời 4 đồng, thậm chí 3 đồng.
Nhưng khác với con buôn ép chết người nuôi lợn, ngươi lại tạo điều kiện để những người nông dân trở nên giàu có thì người nuôi lợn càng nhiều, lúc đó một ngàn con lợn ngươi đã lời được 3000 đồng bạc rồi, phải không?"Trịnh Võ Quyết mở to mắt ra, cảm thấy như ánh sáng chiếu vào linh hồn mình.
Trước giờ hắn luôn ép lấy cả dồn đối tác vào con đường cùng và tự cho mình tài giỏi, hóa ra là hắn đã tự chặn đi con đường thăng tiến của mình, thật