Một đám cương thi vây xung quanh , Trịnh Võ Quyết run rẩy núp sau lưng Hải phu xe, mà phu xe trong tình huống này cũng chẳng biết phải làm gì.
Kiên Bào nhìn hộ vệ của Trịnh Võ Quyết một lượt, cảm thấy rất ưng ý, liền nhẹ giọng mở lời.- " nè tráng sĩ, ta thấy ngươi cũng là một cao thủ tài giỏi hơn người, liệu có cảm thấy uổng phí khi đi làm phu xe cho một tên phú thương hạng mười thấp kém.
Chi bằng thế này, ngươi bỏ tối theo sáng mà đi theo phục vụ ta.
Lương ta trả gấp mười hắn, còn cho ngươi cơ hội thăng tiến trong tương lai.
Ý ngươi sao?"Hải phu xe nghe vậy thì cười nhạt, siết chặt đoản đao mà lắc đầu.- " cảm ơn ông đã có lòng với tôi, nhưng tôi thấy ông lạc vào ma đạo tối thui tối mù chứ có sáng sủa gì? Theo ông mới chính là theo tối á "Kiên Bào thấy tên này đối đáp cũng không không tệ, liền vẫn chưa từ bỏ ý định chiêu mộ mà nói.- " có câu " đạo cao một thước, ma cao một trượng".
Ta có đi theo ma đạo thì cũng là truy cầu sức mạnh tối cao, không có gì sai trái cả.
Ngươi đi theo ta tốt hơn là làm một tên phu xe cho hắn.
Ta vẫn mong ngươi hãy suy nghĩ lại "Hải phu xe cười gượng, mà Trịnh Võ Quyết núp đằng sau chỉ tay mắng.- " ngươi đừng hòng mua chuộc thuộc hạ của ta.
Nếu thuộc hạ của ta dễ dàng bị mua chuộc như vậy thì Trịnh Võ Quyết ta đã bị bọn người Hán các ngươi gi3t chết từ lâu, giờ này mồ xanh cỏ rồi "Lời nói này vừa nói ra, cả Kiên Bào và tên sát thủ đều ồ lên ngạc nhiên.- " có lý, nghe cũng hợp lý đấy " .Phu xe lại cười gượng, hắn thực sự không thể phản bội chủ được.
Tướng ngu thì quân chết, tướng hèn thì quân bỏ, mà tướng tệ bạc thì quân phản.
Trịnh Võ Quyết có dưới trướng 300 gia binh trung thành, hắn phải thế nào đó thì mới xây dựng được thế lực như vậy chứ?Hải xuất thân là một gia đình nông dân nghèo, từ nhỏ đã vào làm thuê cho gia đình họ Trịnh, cuộc sống chưa bao giờ dám nghĩ đến giàu sang cho đến khi Trịnh Võ Quyết phát hiện ra tài năng của hắn.
Trịnh Võ Quyết nhìn ra tài năng thiên bẩm của Hải, thế là âm thầm bỏ rất nhiều tiền bí mật đưa Hải đi đào tạo, Hải mới có được thành công hôm nay.
Khi Hải trở về, Trịnh Võ Quyết lo ngại tài năng của mình bị người khác cướp mất liền bố trí cho hắn làm phu xe và dặn dò phải giấu kín năng lực cho những lúc cần thiết.
Lương phu xe chỉ có năm lượng bạc, nhưng lương hộ vệ lại gấp mười lần.
Hải sống với thân phận của một phu xe vừa đủ ăn, ngôi nhà cũng bình thường, nhưng trong nhà đầy đủ và bạc trắng thì chôn dưới gầm giường, chính là giấu giàu.
Hơn nữa, ngày cưới vợ cũng chính là do Trịnh Võ Quyết mai mối, cả gia đình đều chịu ơn Trịnh gia, hỏi làm sao mà phản bội được.
Đương nhiên những chuyện này không việc gì phải nói với Kiên Bào, vẫn là giữ bí mật.
Kiên Bào lúc này cảm thấy không chiêu mộ được, vẫn cố chấp mở lời lần cuối.- " tráng sĩ, hãy suy nghĩ lại.
Tên Trịnh Võ Quyết này ta nhất định phải giết, và tráng sĩ vẫn trung thành với hắn thì đương nhiên chịu chung số phận.
Trung thành thì tốt thật đấy, ai cũng thích thuộc hạ trung thành, nhưng nếu trung thành mà không giữ được mạng thì tráng sĩ trung thành để làm gì?"Trước lời nói đó, Hải tặc lưỡi một cái, không trả lời đối thủ mà quay sang nói với chủ mình.- " ông chủ, tôi sẽ mở đường máu, ông chủ phải chạy thật nhanh đấy nhé "Lời nói vừa dứt, Trịnh Võ Quyết chưa kịp phản ứng thì Kiên Bào đã bật cười chế giễu.- " ha ha ha...!các ngươi nghĩ rằng có thể mở đường máu mà trốn khỏi trận địa cương thi của ta sao?"Câu hỏi này cũng là câu hỏi mà Trịnh Võ Quyết muốn hỏi.
Hải bật cười trong ý niệm tuyệt vọng.- " a ha ha...!Ta biết là không thể.
Thế nhưng nếu ta dùng hết sức chiến đấu thì dù có thất bại cũng là một kết thúc xứng đáng, ông chủ có nghĩ vậy không?"Trịnh Võ Quyết méo mặt, cái này là mở đường máu cho có lệ chứ cả hai cũng chẳng ai chạy được.
Cảm thấy không còn cơ hội, Trịnh Võ Quyết lúc này hừ lên một tiếng, bước lên phía trước hộ vệ mà chỉ mặt Kiên Bào mắng.- " Trịnh Võ Quyết ta trấn thủ ở Đào Hoa trấn, tập trung làm ăn mà chưa từng xâm phạm ra bên ngoài.
Ta nhớ ta chưa từng đụng chạm đến ngươi, thế sao tên ma đạo nhà ngươi hai lần chơi ngải ta, quyết tâm đoạt mạng