Hắc Quy thành là vùng đất sát biên giới với Đông Ngô.
Phía nam Hắc Quy thành là Hắc Xà trấn , một trong bốn trấn lớn trực thuộc thành này.
Phía nam của Hắc Xà trấn lại tồn tại hai làng nhỏ là làng Đông và làng Tây, giữa hai làng này có một con đường đi qua lại với nhau, một con đường mòn nhỏ đi ngang qua sườn núi.
Con đường này khá hiểm trở và vắng vẻ nên rất ít khi có người đi đường này , nếu có thời gian họ sẽ đi lên trấn và đi vòng lại xuống làng , con đường sẽ an toàn hơn là đi thẳng từ làng Đông sang làng Tây.Con đường đi từ Tây sang Đông trước đây người ta vẫn thường hay đi, tuy ít người đi nhưng vẫn là có, cho đến một ngày nọ xuất hiện những dị tượng kỳ lạ khiến cho chẳng còn ai dám đi con đường ấy.
Lòng người hoang mang, con đường này có hai điểm kỳ dị cách nhau chưa tới mười trượng.
Địa điểm kỳ dị phía làng Đông này rất u ám, những cái lá cây thường hay bị xé khỏi thân cây và cuốn theo chiều gió.
Những chiếc lá bị cuốn tụ họp lại một chỗ , trông ma quái vô cùng.
Nơi này cũng thường xuyên thấy đất đá di chuyển lung tung.
Tuy là những cục đá nhỏ di chuyển không gây hại cho người, nhưng những hiện tượng này khiến người ta kinh hãi.
Đá và lá cây nhiều lúc bay tứ tung tựa như ai đang chơi đùa vậy, cùng với tiếng cười khúc khích của trẻ con vang vọng trong hư vô tạo cảm giác rùng rợn.
Những hiện tượng thế này khiến người ta mường tượng tới một thứ gì đó mà dân gian hay gọi là ma quỷ chọc phá.
Nếu cắn răng cắn cổ đi qua điểm này tới một điểm tiếp theo cách đó tầm 10 trượng thì lại thấy một hiện tượng khác.
Ở phía dưới vực, lốc xoáy liên tục hình thành uốn lên trên cao.
Người đi tới điểm này bị lốc xoáy táp vào người, tuy không đến độ bị cuốn đi nhưng trong lúc đó cảm thấy kỳ lạ.
Cảm giác như trong gió có tiếng la hét ai oán tựa như từ địa ngục sâu thẳm vọng lên trên.
Nhiều người trải nghiệm qua đều nói rằng họ nghe như tiếng một người phụ nữ ai oán đang kêu gào đòi ngọc phỉ thúy, ớn lạnh tận xương tủy.
Nhưng nếu cứ nhắm mắt băng qua, bất chấp tất cả mà đi tiếp thì là sẽ được bình an.
Con đường không còn dị tượng nữa , trời yên biển lặng.
Tuy rằng hai hiện tượng này không gây hại đến cho ai, nhưng người ta cảm thấy sợ hãi và bắt đầu đồn đoán không hay về nó.
Con đường ấy tự trở nên vắng vẻ và không còn ai đi qua đó nữa khiến cho đoạn đường lưu thông giữa làng Đông và làng Tây bị tắc nghẽn.
Người ta muốn đi từ làng Đông sang làng Tây đều phải đi qua trung gian là Hắc Xà trấn , đoạn đường trở nên dài gấp năm lần.
Tuy rằng đi như vậy thì an toàn hơn , nhưng quan phủ vẫn muốn mở một tuyến đường nối liền hai làng này.
Lúc này vị trợ lý thái thú ấy mới quay sang quan thái thú mà đề nghị.- "Đại nhân, nay ông trời cho một vị đạo sĩ tài năng tới vùng đất của chúng ta chính là muốn chúng ta giải quyết cho nốt toàn bộ những vụ dị tượng kỳ lạ ấy.
Vậy hãy theo đó thuận thiên hành đạo mà mời vị đạo sĩ này trừ tà ở đoạn đường ven núi kia , chính là thuận tiện nhất."Lời nói vừa xong , quan thái thú quay sang nhìn tên đạo sĩ mà hỏi .- "Tiên Sinh, ý tiên sinh thế nào? Có thể thuận tiện ra đó trừ tà giúp cho bổn phủ được không? Ta nhất định trả công xứng đáng"Tên đạo sĩ thoáng giật mình, trong lòng bắt đầu toan tính.
Hắn không phải là không nghe đến dị tượng ở con đường đi qua núi ấy , bởi trước đây cũng có nhiều đạo sĩ tới và thất bại trở về.
Nổi tiếng nhất là đạo sĩ lẫy lừng danh tiếng Lâm Chấn Anh , ông ta đã từng tới đó trừ tà nhưng thất bại.
Tên đạo sĩ này suy tính, với một cao thủ như Lâm Chấn Anh mà còn thất bại , thì hắn vốn là một đạo sĩ thua kém người ta một bậc, lấy gì mà thành công? Như vậy danh tiếng của hắn tạo dựng mấy ngày qua e rằng mất trắng.
Hắn liền tìm các thoái thác mà nói.- "Bẩm đại nhân.
Con đường đi ven núi ấy là một con đường cheo leo hiểm trở, thiết nghĩ nên cấm người ta đi lại mới đúng ,sao còn phải mở đường làm gì ? Thôi thì mặc kệ đi , đừng quan tâm đến đến con đường ấy.
Đại nhân hãy mở một con đường khác bằng phẳng hơn nối giữa hai làng ấy , không phải là tiện hơn sao?"Hắn vừa nói xong , quan thái thú khẽ ồ lên ngạc nhiên, mà trợ lý quan thái thú lúc này quay sang hướng đạo sĩ mà giải thích .- "tiên sinh , có lẽ người không biết rồi.
Mở đường đi giữa hai làng ấy thì chỉ có đoạn đường qua eo núi đấy là tiện nhất và gần nhất , không thể mở một con đường nào tiện hơn được nữa.
Nếu mở một con đường bằng phẳng mà đi thì chỉ có đi lên trấn rồi vòng về lại mà thôi, con đường đó vẫn là một con đường tốt và nhanh nhất.
Vẫn mong Tiên Sinh hãy nhận lời trừ tà giúp nhân dân, vì triều đình mà góp sức""Vì triều đình mà góp sức" ư ? Tên đạo sĩ thoáng giật mình.
Nếu nói đến chữ "triều đình" thì khả năng cao con đường đó có thể là con đường quan trọng trong việc hành quân sau này, không lẽ là một con đường chiến lược? Tên đạo sĩ nhanh chóng nhận thức được vấn đề nghiêm trọng.
Bản thân là