Edit: Yan
——
11
Trước khi Bạch Lĩnh thuê nhà, gần công ty hắn không cần, giao thông thuận lợi hắn không cần, đồ dùng sinh hoạt đầy đủ hắn cũng không cần...
Chỉ cần tiền nhà rẻ là được.
Chủ nhà: "Lá gan cậu có to không?"
Bạch lĩnh: "Cũng được."
Chủ nhà: "Tôi chỉ cho người có gan lớn thuê."
Bạch lĩnh: "Đọc chú oán vẫn có thể cười."
Chủ nhà vỗ tay một cái: "Được, cho cậu thuê."
12
Nữ đồng nghiệp ở công ty không dám quá thân cận với Bạch Lĩnh, nói là tới gần hắn liền cảm thấy gió lạnh thổi qua, tháng sau chị nguyệt ghé tới sẽ rất đau bụng. Chỉ cần chụp ảnh với bạch Lĩnh là sẽ xuất hiện hiện tượng siêu tự nhiên, ăn cơm với hắn nhất định hôm sau sẽ tiêu chảy.
Dần dần, lời đồn "xx có thể chất ma quái" lan truyền nhanh chóng ở công ty.
Một đồng nghiệp tốt bụng nói việc này cho Bạch Lĩnh. Bạch lĩnh cười lạnh: "Nói bừa, rõ ràng là tôi có thể chất tăng ca."
13
Đối diện cửa sổ phòng bếp là sân.
Nghe nói, anh trai của chủ nhà mười năm trước treo cổ chết ở cây bưởi kia.
Theo lý Bạch Lĩnh phải gọi Quả Bưởi một tiếng "chú" nhưng con ma này gây sự quá nhiễu, chuyện xấu ùn ùn không dứt khiến Bạch Lĩnh nhìn thấy nó liền ngứa tay muốn giáo huấn.
Bạch Lĩnh làm đồ ăn, vừa ngẩng đầu, mẹ nó! Dưới ánh hoàng hôn, trên chạc lớn cây bưởi ngoài phòng lắc lư một khối thân thể như đang hong gió, cổ quấn dây thừng đầu lưỡi dài thòng lòng.
Bạch lĩnh dùng mũi dao cắm vào một miếng dưa chuột, nhét vào miệng nhai nhai, tiếp đó mở cửa sổ phi một dao đến bóng người ngoài cửa.
Con ma giữa không trung run lên một cái, thân ảnh nhanh chóng tiêu tán.
"Trượt rồi" . Bạch lĩnh tiếc nuối tặc lưỡi.
14
Một đêm mưa, chớp loé cùng với tiếng sấm ầm ầm, ngoài cửa gió lớn gào thét. Lúc này từng tiếng mèo kêu thê lương như có như không quả thực càng làm cho bầu không khí thêm âm trầm khủng bố.
Bạch lĩnh bị đánh thức, khoác