Thật ra lúc La Chinh vừa bước vào tháp Tội Ác đã gặp qua cô gái này rồi.
Lúc ấy nàng ta đứng cạnh một Chiến Tướng loài người tên là Tinh Huy, từ đầu đến cuối không nói một lời nào cả.
Có điều thánh địa Tử Tâm tiếng tăm lừng lẫy này đã để lại ấn tượng vô cùng không tốt với La Chinh. Nếu như trong một nơi đường đường là thánh2địa này lại toàn một lũ ngốc như tên Tinh Huy kia, thì La Chinh cảm thấy mình không cần phải tiếp xúc với bọn họ nữa.
Vì vậy khi thấy cô gái này tới tìm mình, tất nhiên La Chinh sẽ dùng giọng điệu không tốt để trả lời.
Hạ Sương vô cùng tức giận!
Nàng đường đường là thiên tài trong thánh địa Tử Tâm, là Chiến Tướng cấp chín đấy! Vậy mà lại5bị La Chinh cho là kỹ nữ, sao nàng có thể chịu đựng được?
Nhưng mà sự tức giận của nàng chỉ hiện lên một thoáng rồi biến mất. Sau khi tức đến nỗi thở phì phì ra thì nàng lại nở một nụ cười: “Được. Nhưng nói trước, ta là người rất cao quý, không biết cái giá đó, ngươi có trả nổi hay không!”
Phong thái của cô gái này cũng không tệ,6so với cái gã tên Tinh Huy kia thì mạnh hơn nhiều. Trong lòng La Chinh thoáng nghĩ thầm như vậy, thế nên hắn cũng không cần phải nói đùa tiếp nữa. La Chinh không phải người cứ nhìn thấy gái là sáng mắt lên, vì vậy hắn thản nhiên nói: “Nói đi, ai muốn gặp ta?”
Thấy giọng La Chinh đã hòa nhã hơn, Hạ Sương mới thở dài một hơi. Lần trước5tên khốn Tinh Huy kia đắc tội với La Chinh, làm mọi chuyện rối lên, khó mà giải quyết được, cuối cùng chỉ có thể để nàng tự ra trận. Cũng may là hình như La Chinh cũng không thù oán quá mức!
Trong Trung Vực và tứ đại Thần Quốc, Nhân tộc có thế lực lớn nên nội bộ cũng suốt ngày đấu đá, tranh đấu, báo thù lẫn nhau.
Nhưng trong đại lục3Hải Thần, thế lực của Nhân tộc lại vô cùng yếu ớt, vì vậy chỉ có thể đoàn kết lại mà giúp đỡ lẫn nhau, vì vậy cũng vô cùng xem trọng các thiên tài mới xuất hiện! Bởi vì những thiên tài này đại biểu cho tương lai của họ. Hôm nay trong mắt người Ma tộc và không ít các chủng tộc khác, La Chinh chính là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt, ai ai cũng muốn nhổ bỏ hắn cho sảng khoái. Có điều, đối với Nhân tộc mà nói thì đây chính là một thiên tài đáng được tập trung bồi dưỡng, dù thế nào cũng không thể bỏ qua!
Không nhắc đến biểu hiện ở tầng thứ nhất tháp Tội Ác lúc trước, bây giờ La Chinh lại lấy thực lực Chiến Giả cấp tám của mình, nhẹ nhàng đánh bại thiên tài cấp Thần của Yêu Dạ tộc!
Phần thực lực này, có một không hai trong lịch sử gian nan của Nhân tộc!
Trên đại lục Hải Thần này, con người chưa từng được đóng vai chính, thậm chí ngay cả thân phận vai phụ cũng không thể giữ nổi.
Chuyện võ giả Nhân tộc bị các chủng tộc khác khiêu chiến vượt cấp là chuyện thường ngày, thậm chí trong Nhân tộc còn từng đồn đại rằng, bọn họ là chủng tộc thấp kém, hoàn toàn không xứng để cạnh tranh với những chủng tộc khác!
Lời đồn này gần như đánh đổ sự tự tin của lớp trẻ Nhân tộc!
Một chủng tộc khi đã mất đi sự tự tin thì đáng sợ đến mức nào? Nhưng mỗi khi Nhân tộc vất vả mới có một thiên tài ra đời thì sau khi tiến vào tháp Tội Ác đều bị các chủng tộc khác hành hạ tàn bạo. Một lần, hai lần, rồi ba lần, đến lúc lan truyền ra ngoài đã trở thành một đòn đả kích rất lớn vào lòng tự tin của tộc!
La Chinh xuất hiện, nhanh chóng khiến đám Chiến Tôn Nhân tộc trong tháp Tội Ác thấy được hy vọng, đồng thời cũng nhanh chóng truyền tin về cho các trưởng lão trong thánh địa Tử Tâm. Mặc dù đám lão quái vật cảnh giới Chiến Thánh kia không thể bước vào mảnh đất bị nguyền rủa được, nhưng các tính toán của họ vẫn liên tục được truyền vào trong tháp Tội Ác!
Nhưng chính La Chinh không rõ, khi đám lão quái vật trong thánh địa Tử Tâm kia quan sát hình ảnh chiến đấu của hắn thông qua Tín Khuê đã mừng rỡ đến mức nào.
Căn cứ vào tin tức mà Hạ Sương biết được, mấy vị trưởng lão của thánh địa Tử Tâm đã ra lệnh, nhất định phải dốc toàn lực bảo vệ La Chinh, bắt đầu bồi dưỡng hắn!
Một khi La Chinh trở thành Chiến Tướng, biết đâu lại có thể trở thành lá cờ đầu của lớp trẻ Nhân tộc, cho Nhân tộc sự tự tin. Còn nếu La Chinh có thể trở thành Chiến Tôn thì lại càng có khả năng trợ giúp Nhân tộc đạt thêm một chỗ ngồi mới!
Đây cũng là lý do vì sao Hạ Sương có thể nhịn câu nói đùa của La Chinh!
“Là Chiến Tôn Nhân tộc chúng ta, Cảnh đại nhân.” Hạ Sương thành thật trả lời.
La Chinh gật đầu: “Dẫn đường đi!”
Dưới sự dẫn dắt của Hạ Sương, đi tới bảy tám lượt rẽ trong khu sinh hoạt, sau đó mới vào trong một quán rượu.
Mọi thứ trong khu sinh hoạt đều vô cùng đầy đủ, các loại hình dịch vụ như quán rượu, sòng bài, kỹ viện do các chủng tộc ở trong này kinh doanh, gần như mỗi tầng đều có!
Bên trong quán rượu có người đang chờ sẵn rồi.
Người nọ mặc áo vải màu xám, dáng vẻ hết sức bình thường nhưng lại có một loại khí chất thông minh tài hoa nội liễm.
“La thiếu hiệp! Ngưỡng mộ đã lâu!” Người nọ nhìn thấy La Chinh lại đặc biệt khách khí, chắp tay lại chào với hắn.
Những võ giả khác trong quán rượu thấy cảnh này thì sắc mặt đều vô cùng quái dị.
Chiến Tôn và Chiến Giả chỉ khác nhau một chữ, nhưng chênh lệch địa vị và cảnh giới lại giống như trời và đất, vì sao mà Chiến Tôn Nhân tộc này lại phải chắp tay chào La Chinh?
La Chinh cũng đáp lễ lại, lập tức hỏi: “Vị này chính là Cảnh đại nhân?”
“Ngồi xuống rồi nói.” Cảnh đại nhân phất tay, sau đó mấy người mới
ngồi xuống.
“La thiếu hiệp, không phải người của thánh địa Tử Tâm đúng không?” Cảnh đại nhân hỏi thẳng vào vấn đề. Trước đây bọn họ đã điều tra kỹ thân phận của La Chinh, mặc dù số lượng võ giả trong thánh địa Tử Tâm nhiều thật, nhưng với tư chất tài giỏi như La Chinh thì không thể nào là loại người vô danh trong thánh địa được.
“Đúng, ta không phải người của thánh địa Tử Tâm.” La Chinh thẳng thắn trả lời.
“Vậy xin hỏi La thiếu hiệp có xuất thân từ đâu vậy?” Cảnh đại nhân hỏi.
Trên đại lục Hải Thần này, ngoài thánh địa Tử Tâm ra thì còn có một số tông môn rải rác khác. Có điều phần lớn những tông môn kia đều phụ thuộc vào thánh địa, nếu không, khi đối mặt với những chủng tộc khác, tông môn bình thường hoàn toàn không thể tiếp tục sinh tồn.
“Có thể không trả lời được không?” La Chinh mỉm cười.
Cũng không phải La Chinh muốn che giấu cái gì, chẳng qua là La Chinh cảm thấy bây giờ không phải lúc nên nói với bọn họ chuyện này.
Cảnh đại nhân cũng không ép La Chinh, chỉ cười gật đầu nói: “Nếu như La thiếu hiệp không tiện nói, vậy thì không nói cũng được. Có điều ta còn muốn hỏi một câu, La thiếu hiệp có hứng thú với thánh địa Tử Tâm chúng ta không?”
Thánh địa Tử Tâm thật ra là một thế lực lục phẩm do Nhân tộc thành lập ra. Sau khi tông môn phát triển đến lục phẩm thì cũng có tư cách được xưng là thánh địa.
La Chinh vốn là người Vân Điện, nên tạm thời không có ý định gia nhập vào một tông môn khác.
Điểm tốt của thánh địa Tử Tâm thì trong lòng La Chinh cũng biết rõ, thế nhưng trong mắt hắn tạm thời không cần những thứ này. Cũng không phải là La Chinh không muốn phản bội Vân Điện, bởi một tông môn không có khả năng trói buộc thân phận của một ai đó được.
Chẳng qua công pháp và tài nguyên La Chinh đều không thiếu, một khi gia nhập vào thánh địa Tử Tâm, trở thành một thành viên của thánh địa thì hắn sẽ phải gánh vác một số nghĩa vụ nhất định.
Hắn không hề quên mục đích chuyến đi này của mình là tiến vào tầng thấp nhất của tháp Tội Ác. Nếu như gia nhập vào thánh địa Tử Tâm, e rằng sẽ mất nhiều thời gian hơn. Bỏ nhiều thời gian hơn thì La Chinh cũng có thể, nhưng mà… La Yên thì không.
“Rất xin lỗi, ta đã là thành viên của một tông môn khác rồi.” La Chinh trả lời.
Cảnh đại nhân vốn muốn hỏi, rốt cuộc La Chinh là người của tông môn nào, nhưng có lẽ La Chinh sẽ không trả lời, nên hắn cũng không hỏi ra nữa. Chẳng qua khi nghe La Chinh từ chối lời mời của mình, trên mặt Cảnh đại nhân vẫn có chút thất vọng. Mục đích của hắn hôm nay hôm nay chính là làm vai trò thuyết khách, thuyết phục La Chinh gia nhập thánh địa Tử Tâm.
“Theo ta được biết, tông môn của Nhân tộc trên đại lục Hải Thần này rất ít, chỉ có vài tông môn nhị phẩm mà thôi, thế nên có tới chín phần Nhân tộc đều tập trung ở thánh địa Tử Tâm chúng ta. Nếu như La thiếu hiệp gia nhập thánh địa Tử Tâm chúng ta thì tất nhiên thánh địa sẽ dốc sức bồi dưỡng La thiếu hiệp.” Cảnh đại nhân dừng lại một chút rồi lập tức nói thêm: “Chắc hẳn La thiếu hiệp cũng rõ địa vị của Nhân tộc chúng ta trên đại lục Hải Thần này. Có một số việc không thể chỉ cân nhắc vì mình được, cũng nên suy nghĩ cho toàn bộ chủng tộc chúng ta!”
“Những chuyện Cảnh đại nhân nói, ta đều rõ, chỉ là xin Cảnh đại nhân thông cảm cho. Nếu ta có thể giúp cho thánh địa việc gì, tất nhiên sẽ không từ chối. Nhưng chuyện gia nhập thánh địa Tử Tâm thì thứ cho ta không thể đồng ý được.” La Chinh dứt khoát từ chối.
Trên mặt Cảnh đại nhân toát ra một nụ cười bất đắc dĩ, sau đó lắc đầu lên tiếng: “Nếu như La thiếu hiệp đã khăng khăng không đồng ý thì cũng không sao. Thế nhưng có câu ‘sẽ không từ chối’ của ngươi, ta cũng yên lòng rồi. Mặc dù Nhân tộc chúng ta chỉ có bốn chỗ ngồi trong tháp Tội Ác, nhưng dù sao cũng được xem là một trong mười bốn chủng tộc lớn. Nếu như ngươi cần giúp đỡ, thì cứ lên tiếng.”
“Chỗ ngồi là gì?” Lúc này La Chinh mới hỏi.
“Chỗ ngồi vốn đại diện cho tư cách tiến vào đỉnh tháp. Chỉ khi đạt được chỗ ngồi thì mới có tư cách được tiến vào đỉnh tháp.” Cảnh đại nhân trả lời: “Có điều những chỗ ngồi bây giờ còn có một trách nhiệm quan trọng khác, chính là định ra quy tắc và hình phạt trong tháp Tội Ác! Ở tầng mười lăm, tổng cộng có 128 chỗ ngồi, cứ qua một đoạn thời gian sẽ tiến hành thay phiên, xếp theo thực lực. Đáng tiếc, chỗ ngồi của nhân loại chúng ta quá ít, hơn một trăm chỗ ngồi mà chỉ chiếm được có bốn chỗ.”
“Tư cách tiến vào đỉnh tháp sao?” Ánh mắt La Chinh hơi loé lên, mục đích khiến hắn vạn dặm xa xôi đi vào đại lục Hải Thần chính là vì cái này!