Bách Luyện Thành Tiên

Gặp nguy hiểm


trước sau

Cuối cùng, chúng tu sĩ cũng không thể thảo luận ra một kết quả nào làm vừa lòng tất cả mọi người. 

Tuy nhiên bỏ dở giữa chừng khẳng định là điều không thể. Mũi tên đã bắn ra thì không thể quay lại, phải rất vất vả mới đi đến được trung tâm Hàn Phách Băng Nguyên, bọn hắn sao có thể chưa đạt được mục đích mà đã quay lại?

Huống chi Lâm Hiên nói cũng có lý, nếu thực sự Yêu Tộc xảy biến cố, có thể mang đến nguy hiểm lớn hơn cho bọn hắn, nhưng biết đâu được kế hoạch của bọn chúng lại có khả năng thuận lợi hơn.

Tóm lại, mọi chuyện còn chưa rõ ràng, nếu bây giờ mà quay lại, chỉ e vẫn hơi sớm. 

Đương nhiên, đường đi kế tiếp, khẳng định chúng tu sĩ sẽ phải cẩn thận hơn trước kia rất nhiều. Không chỉ tận lực thi triển Liễm Khí thuật, mà còn phải thay phiên nhau thả toàn bộ thần thức ra, đề phòng gặp phải bất trắc.

Cứ như vậy, hai ngày lại trôi qua, bọn hắn vẫn không gặp phải bất cứ điều gì không ổn như trước, ước chừng chỉ còn lại năm sáu ngày nữa là tới đích. 

Tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, xem ra đúng là vận khí của bọn hắn cực tốt. Tuy không biết bên trong Yêu Tộc đã xảy ra biến cố gì, nhưng tám chín phần mười là có lợi cho bọn hắn. Mặc dù vẫn hết sức đề cao cảnh giác, nhưng biểu lộ của chúng tu sĩ lúc này rõ ràng đã thoải mái hơn một chút.

Nhưng mà hết lần này tới lần khác, đúng lúc này, dị biến lại nổi lên.

Lâm Hiên đột nhiên dừng lại giữa không trung. Mấy người khác không khỏi ngẩn ngơ, sắc mặt tràn đầy vẻ đầy mặt kinh ngạc, mọi người cũng ngừng cả lại.

"Lâm đ*o hữu, có chuyện gì vậy?" Giọng nói của Phạm lão giả truyền tới, bên trong mang theo vài phần khó hiểu.

"Các vị đạo hữu cứ nhìn phía bên trái của chúng ta đi, dĩ nhiên là hiểu được." Sắc mặt Lâm Hiên đầy vẻ khó coi nói.

"Bên trái?"

Những tu sĩ khác liếc nhau, nhưng cũng không nói gì thêm, tất cả đều thả thần thức của mình ra. Rất nhanh đã có thu hoạch, sắc mặt cả đám đều trắng bệch.

"Yêu tộc cấp thấp nhiều như vậy, chẳng lẽ là thú triều sao?" Bà lão tóc bạc kinh nghi nói.

Thú triều, ý nghĩa như tên gọi, nó là hiện tượng mà số lượng lớn Yêu thú tập hợp cùng một chỗ, đẳng cấp những Yêu thú này có lẽ cũng không cao, nhưng số lượng lại cực kỳ kinh người, những nơi chúng đi qua thì cỏ cũng không mọc nổi. Kể cả là tu sĩ đẳng cấp cao hơn bọn chúng nhiều mà gặp phải thì cũng thập tử nhất sinh.

"Không đúng, không phải thú triều." Đại hán mặc cẩm bào lại mười phần chắc chắn nói.

"Giao huynh vì sao lại nói như vậy?" Mỹ phụ mặc cung trang quay đầu lại, trên mặt tràn đầy vẻ kinh hoảng.

"Nếu là thú triều thì chỉ có một loại Yêu thú mới đúng, ta cũng chưa từng nghe nói, thời điểm bộc phát thú triều lại có nhiều loại Yêu thú cùng tụ tập. Đàn thú trước mắt chúng ta ít nhất có năm sáu loại Yêu thú khác nhau." Đại hán mặc cẩm bào nghiêm túc nói, hắn vô cùng tin tưởng phán đoán của mình.

"Không cần biết chúng là một loại Yêu thú hay vài loại Yêu thú, đối với chúng ta mà nói đều là giống nhau. Một khi bị thú triều này bao phủ, cho dù chúng ta là tu sĩ Động Huyền kì cũng sẽ gặp phải nguy hiểm rất lớn, không thể đơn giản thoát thân được." Thanh âm bén nhọn của Phạm lão giả truyền vào lỗ tai, có thể thấy được trong ngữ khí của hắn, giờ khắc này đã cực kỳ lo lắng rồi.

Lời còn chưa dứt, lão cũng không trì hoãn thêm chút nào, mà toàn thân đã được một tầng ánh sáng màu vàng bao trọn, nhanh như điện chớp lao vút về phía trước.

Những người khác thấy vậy, cũng biết là không nên lưu lại nơi đây, vội vàng cùng thi triển thần thông đuổi theo sau.

Lúc này, cả bọn toàn lực triển khai độn quang, Liễm Khí thuật, Ẩn Nặc Thuật cũng vì thế mà mất đi hiệu quả. Nhưng giờ khắc này, chúng tu sĩ cũng bất chấp, bất kể như thế nào thì việc cần trước mắt là chạy trốn thật nhanh, hậu quả nói sau. Qua thời gian uống cạn một chén trà, sắc mặt mọi người lại càng khó coi hơn lúc trước.

"Đáng giận. Chẳng lẽ mục tiêu của đợt thú triều này chính là chúng ta sao, rõ ràng chúng vẫn theo sát phía sau chúng ta."

"Cứ chạy thế này thật là thất sách. Rõ ràng những Yêu thú cấp thấp này có thể hợp độn quang lại thành một, từ đó độn quang của bọn chúng so với chúng ta còn nhanh hơn một chút. Nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ

bị đuổi kịp."

"Hừ, đây không phải vấn đề nghiêm trọng nhất. Vấn đề khiến lão phu lo lắng nhất chính là, đợt thú triều này tập trung nhiều loại Yêu thú khác nhau, căn bản không phải là loại thú triều bình thường, mà do Yêu tu đẳng cấp cao điều khiển." Phạm lão giả cắn răng nói. 

"Đúng vậy. Yêu Tộc hoàn toàn khác với Nhân tộc chúng ta, những Yêu tu đẳng cấp cao chỉ cần dùng chút thủ đoạn, cũng rất dễ dàng khống chế Yêu thú đồng tộc cấp thấp." Đại hán mặc cẩm bào nhẹ gật đầu.

"Chúng ta phải làm sao bây giờ?" Ác Hỏa Đầu Đà mở miệng: "Nếu đã chạy không thoát, chi bằng dứt khoát cùng liều mạng với bọn chúng."

Xem ra tên này đúng là đầu óc ngu si tứ chi phát triển, chủ ý hắn đưa ra chẳng có tí thông minh nào. 

"Không được, chưa cần nói đến đằng sau những Yêu thú này còn có Yêu tu đẳng cấp cao, chúng ta có thể đánh lại hay không còn khó nói, mà chỉ cần bị những Yêu thú cấp thấp này cuốn lấy cũng đã đủ phiền toái rồi. Nếu trong chốc lát có số lượng lớn Yêu tu phát hiện ra chúng ta ở đây, cùng nhau đánh tới thì ..." Phạm lão giả lắc đầu.

"Trốn cũng trốn không thoát, đánh cũng đánh không lại, theo ý ngươi thì nên làm thế nào? Chẳng lẽ khoanh tay chịu chết sao?" Ác Hỏa Đầu Đà bực bội gắt lên, trốn không phải là phong cách của hắn, hắn sắp nổi trận lôi đình rồi.

"Đạo hữu không cần phải nóng nảy như thế. Nếu chúng ta đi cùng nhau, mục tiêu quá lớn, đúng là có khả năng bị đối phương đuổi theo, nhưng nếu là tách ra, tỷ lệ thoát thân sẽ tăng lên gấp bội." Lão giả chần chừ nói, lão đã từng nghĩ đến loại tình huống bị cường địch đuổi theo không buông này, tự nhiên đã chuẩn bị phương án đối phó. Vừa nói, lão vừa phất tay áo lên, thanh âm “sưu sưu” truyền vào lỗ tai, vài ngọc giản xuất hiện trước mắt.

"Trong ngọc giản này ghi lại một địa chỉ, các vị đạo hữu tự giải quyết cho tốt, hai ngày sau chúng ta tụ hợp tại đó."

Phạm lão giả nói xong, bèn thay đổi phương hướng bay đi, tốc độ độn quang rõ ràng đã tăng lên non nửa, vừa rồi lão ta còn ẩn giấu thực lực sao?

Vài tên Tu tiên giả khác thấy thế, cũng không chậm trễ chút nào, bà lão tóc bạc nhìn có vẻ tuổi già sức yếu, nhưng động tác lúc này còn nhanh hơn khỉ, một tay nắm chặt một cái ngọc giản, sau đó ném quải trượng đầu rông trong tay ra ngoài. Linh quang quanh bảo vật này lóe lên, rõ ràng biến lớn hơn mấy lần, bà lão lập tức bay lên trên, giống như khống chế Tiên kiếm, tốc độ phi hành của quải trượng cũng nhanh hơn lúc trước rất nhiều.

Mà Ác Hỏa Đầu Đà, đại hán mặc cẩm bào, mỹ phụ mặc cung trang cũng không hề nhàn rỗi, với Tu tiên giả Động Huyền Kỳ như bọn hắn, có tên nào không có công phu ẩn giấu cơ chứ, tốc độ độn thuật mà mọi người vừa thi triển rõ ràng nhanh hơn rất nhiều.

Vì vậy trong chớp mắt, Lâm Hiên đã bị bỏ lại, trơ trọi lẻ loi một mình.

Trong mắt hắn hiện lên nét chê cười.

Cách làm của Phạm lão giả cũng đáng để nghiền ngẫm, cường địch không chỉ có một tên, thú triều kia hoàn toàn có khả năng chia ra làm vài luồng, vậy thì tách ra có ý nghĩa sao?

Không phải tên này muốn thừa cơ bỏ lại những người khác, một mình đi tìm bảo vật chứ!

Lâm Hiên suy đoán trong lòng, đương nhiên, cho dù thực sự là như thế cũng không có vấn đề gì. Bởi vì trước khi bọn chúng rời đi, hắn đã sớm động tay động chân, trên người mỗi tên, hắn đều gieo xuống ấn kí truy tung. Muốn bỏ lại ta sao, hắc hắc, chỉ là nằm mơ mà thôi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện