Lâm Hiên nhìn hộp ngọc trước mắt, trên mặt lộ vẻ hài lòng. Hắn búng một chỉ khiến nắp hộp bật mở, bên trong liền bay ra một viên linh đan to bằng hạt long nhãn. Dược hoàn sáng bóng ôn nhuận như ngọc, tản mát hương thơm dịu dịu thấm tận vào gan ruột.
Hóa Kiếp Đan!
Đây cũng là một loại trong Phiêu Miểu cửu tiên đan, nhưng luận về độ trân quý thì hơn xa những linh dược còn lại. Phân thần kỳ đỉnh phong sau khi phục dụng sẽ khiến tỷ lệ tiến giai thăng lên một thành.
Lâm Hiên có được thứ này cũng là nhờ cơ duyên xảo hợp, hôm nay chỉ ngắm nghía kỹ một lát liền trực tiếp nuốt xuống.
Linh đan vừa vào miệng liền hóa thành một dòng nước ấm trôi thẳng xuống đan điền. Ở đây, chúng lại biến đổi một lần nữa sang dạng nhiệt khí tỏa đi khắp tứ chi bách hải.
“HÔ!” Lâm Hiên thở ra một ngụm trọc khí trong lồng ngực, chỉ cảm thấy sảng khoái vô cùng.
Nhưng như vậy vẫn chưa xong, Lâm Hiên phất tay lấy ra chiếc chai màu hỏa hồng tinh xảo xinh xắn, không ngừng tản mát hỏa nhiệt nóng bức.
Hỏa ngọc vạn năm, đương nhiên cũng là mặt hàng tinh hoa. Lâm Hiên bấm tay bắn ra một chỉ, từ bên trong lập tức đổ ra viên đan dược to bằng hạt long nhãn.
Chỉ thấy linh quang lưu chuyển thể hiện sự bất phàm của Cửu chuyển Linh Xà đan. Nếu bàn về độ trân quý của viên đan dược này thì còn hơn cả Hóa Kiếp Đan vừa rồi, trong khắp tam giới chính là đại danh đỉnh đỉnh.
Phân thần kỳ tu sĩ đỉnh phong chỉ cần ăn vào liền có thể khiến tỷ lệ độ kiếp thành công tăng thêm hai thành. Đáng tiếc số lượng của nó quá mức thưa thớt bởi ngoài Chân ma thủy tổ Bảo Xà ra không ai có thể luyện chế.
Không những nguyên liệu trân quý mà còn liên quan đến công pháp của người chủ trì đan lô. Mà viên đan dược này còn có thể giúp độ kiếp kỳ đột phá bình cảnh.
Lâm Hiên và Bảo Xà không chút giao tình, thậm chí nhìn đối phương còn chẳng thuận mắt. Thực lực Bảo Xà tuy không bằng Băng Phách nhưng dù sao cũng là Chân ma thủy tổ, Lâm Hiên hiện tại chưa thể địch lại được.
Để có được viên cửu chuyển linh xà đan này hắn đã phải thiên tân vạn khổ, trải qua không ít phong hiểm, đấu trí đấu lực rất vất vả.
Lâm Hiên chẳng hề do dự, lập tức nuốt lấy cửu chuyển linh xà đan. Đan dược vừa vào miệng liền hóa thành một đoàn sương mù rực lửa chui thẳng xuống đan điền hắn. Sau đó Lâm Hiên còn sử dụng nhiều loại linh dược khác, tuy không bằng hai loại trước nhưng dù sao cũng thêm được chút tác dụng.
Để trùng kích bình cảnh độ kiếp kỳ, Lâm Hiên đâu dám qua loa đại khái, chỉ cần một tia trợ lực hắn cũng quyết không bỏ qua.
Phục dụng xong hơn mười loại linh đan, Lâm Hiên liền bắt đầu vận công luyện hóa dược lực để trùng kích bình cảnh độ kiếp kỳ.
Thoáng chớp mắt, mười ngày nữa lại qua.
"Hô!"
Lâm Hiên thở nhẹ ra một hơi, hắn đột nhiên đứng dậy.
Từ góc độ nào đó có thể xem như Lâm Hiên hiện đã là tu sĩ độ kiếp rồi, so với trước lúc bế quan thì ngoại trừ cảnh giới bất đồng ra thì pháp lực càng
thêm ngưng tụ, thực lực không hề thay đổi.
Mọi người đều biết độ kiếp kỳ là cảnh giới cuối cùng của tu tiên giả, đồng thời cũng là cảnh giới khó tiến vào được nhất, muốn trùng kích bình cảnh hoàn toàn phải tiến hành theo ba bước.
Đầu tiên, tất nhiên là phải vượt qua vách ngăn chắn giữa phân thần và độ kiếp rồi. Quá trình này rất khó, đại bộ phận tu sĩ đều thất bại ở cửa ải ấy.
Lâm Hiên có được linh đan diệu dược tương trợ nên khá tự tin, tuy nhiên hắn nghĩ sẽ phải trải qua ít sự tình nào đó, ai ngờ vừa thử liền im lặng vượt qua. Mấy chuẩn bị phía sau coi như không có chỗ dùng nữa rồi.
Không nghĩ tới cửa ải khó khăn nhất lại vượt qua nhẹ nhàng như vậy.
Tình huống hiện tại của Lâm Hiên tại tu tiên giới được xưng là chuẩn độ kiếp kỳ.
Kế tiếp còn phải vượt qua hai quan ải nữa, nếu thất bại thì vạn kiếp bất phục, một khi thành lập tức ‘cá chép hóa long’.
Hai quan ải này vừa là thiên kiếp vừa là tâm ma kiếp. Rất dễ lý giải, nhưng muốn sống sót thật vô cùng khó khăn. Trong mười người chuẩn độ kiếp kỳ chỉ có một hai gã may mắn thông qua cửa thiên kiếp. Nhưng phía sau còn một cái tâm ma kiếp đang đợi sẵn.
Tâm ma bình thường thì chẳng nói làm gì, nhưng nếu đụng phải vực ngoại thiên ma thì thật đúng là xui xẻo. Chỉ cần nó đánh xuống một tia ma niệm cũng đủ khiến khảo nghiệm tăng lên gấp trăm lần. Trăm người xông quan chưa chắc qua được một…
Lâm Hiên nghĩ đến đây cũng chỉ lắc đầu, lo được lo mất cũng không hay, tâm tình rất dễ xuất hiện sơ hở, cứ thuận theo tự nhiên là tốt nhất, cái gọi ‘binh tới tướng đỡ’ chính là như vậy.
Hắn vừa thả lỏng người liền cảm thấy linh khí chung quanh đột nhiên biến đổi, chẳng lẽ…
Lâm Hiên không khỏi giật mình, hắn tuy chưa từng đột phá bình cảnh đột kiếp kỳ bao giờ nhưng một chút thường thức đọc từ điển tịch tất nhiên vẫn có. Theo đó thì sau khi vượt qua cửa thứ nhất, phải trăm ngày sau thiên kiếp mới hàng lâm. Hàng lâm càng muộn mới càng lợi cho tu sĩ, thứ nhất là có thời gian chuẩn bị, thứ hai là thiên kiếp đến chậm bao nhiêu uy lực của nó giảm bấy nhiêu.
Nghĩ đến những gì miêu tả trong điểm tịch, sắc mặt Lâm Hiên xấu thế nào không cần nói cũng biết. Mình vừa chân trước qua cửa, thiên kiếp chân sau đã tới, nửa canh giờ cũng chẳng có, uy lực hẳn ….