Chiều tối chủ nhật ký túc xá lại nhộn nhịp tiếng nói cười.
Các bạn sinh viên lại kể cho nhau nghe câu chuyện về quê hương thân yêu của mình.
Trong phòng Ái cũng đang rôm rả nói chuyện thì Khánh bước vào.
Bầu không khí chợt yên ắng trở lại.
Thủy bông đùa: " Anh Khánh dạo này quan tâm phòng em ghê ha "
Anh cười tươi: " Anh xuống hỏi thăm xem chân Ái đi lại ổn chưa ấy mà "
Anh chàng ấm áp này thật khiến người ta khó cưỡng lại mà, nhưng ít ai biết rằng mới sinh viên năm thứ hai mà Khánh đã cùng bạn mình mở một công ty bên ngoài về công nghê thông tin.
Nhiều khi đơn hàng quá tải Khánh còn phải thuê thêm nhân sự bên ngoài nhưng tất cả đều không ai biết mặt ông chủ của công ty thiết kế phần mềm này.
Vẻ bề ngoài thư sinh là vậy nhưng đằng sau đó Khánh đã kiếm ra rất nhiều tiền, ngay cả người thân trong gia đình anh cũng không hề biết điều này.
Anh muốn khi nào công ty lớn mạnh và anh có đủ thực lực quản lý mới lộ diện cho mọi người biết.
Sinh viên thường hay gọi anh bằng cái tên thân mật là " học trưởng " vì lĩnh vực gì anh cũng thông thạo.
Đang ngồi nói chuyện với Ái thì anh có điện thoại.
Nhìn dãy số hiện lên Khánh đã biết ai gọi tới, anh nhanh chân bước ra ngoài nghe điện thoại.
Ái quay sang hỏi Yến: " Có phải anh Khánh làm thêm gì đó ở bên ngoài không vậy, mà tao thấy a ấy bận suốt "
Yến vội đáp: " Tao cũng không rõ nữa, chỉ thấy dạo gần đây hắn hay bận thật "
Yến tiếp lời: " Quan tâm đến anh tao thì mày trực tiếp hỏi, biết đâu lão kể cho mày nghe đấy "
Ái không biết phải đáp lại sao nữa nên thôi đành ngậm ngùi vậy.
Rất nhanh Khánh đã quay lại phòng, ngồi kế bên Ái làm Ái đỏ mặt.
Thấy nét đáng yêu này làm Khánh không khỏi bật cười thích thú.
Khánh quay sang chêu: " Vừa nói xấu gì anh hay sao mà thấy anh vào hai má lại ửng hồng thế này "
Biết bị