“……em giúp anh”
Quách Từ Noãn khuôn mặt ửng hồng chồm người dậy đè Nhiếp Thần xuống.
Miệng còn không quên cười bẽn lẽn.
Cô cởi xuống đi chiếc quần còn xót lại trên người anh.
Nơi nào đó đã sớm ngóc đầu vươn mình mãnh mẽ.
Có lẽ hôm nay cô mới được dịp sờ vào hiện vật kia.
Trước đây đều là Nhiếp Thần dùng nó “ức hiếp” Từ Noãn.
“Nhiếp Thần anh nóng sao?” Bàn tay thon dài của Từ Noãn trở nên nhỏ bé khi quấn lấy “thằng nhóc” to lớn đang nổi gân guốc nóng nẩy kia.
Bạch Nhiếp Thần hơi thở nặng nề.
Mẹ nó cô thật biết cách khiến anh chết mà.
Còn dương dương nụ cười đắc chí kia là sao chứ?
“Bà xã em thật muốn giết anh mà”
“Không phải lúc anh chọc em cũng vậy sao?” Từ Noãn như đứa trẻ trả thù được cô cười khúc khích đùa nghịch với “thằng bé” kia
Bàn tay cô lại di chuyển lên xuống khiến Nhiếp Thần một trận rùng mình.
Mồ hôi đã bắt đầu lăn xuống trên khuôn mặt điển trai kia.
Bà xã mình chủ động có mười cái mạng anh cũng sẽ dâng cho cô hết.
Tiếp theo đây thật sự làm Nhiếp Thần bùng nổ.
Còn xém muốn….xuất ra sớm.
Quách Từ Noãn cúi người xuống gần bụng dưới của anh, miệng nhỏ đỏ hồng ngậm lấy nơi đang vểnh đầu kia.
Nhiếp Thần nhịn không nổi phải gầm lên một tiếng rên.
Miệng nhỏ khuấy động từng mạch máu trong người anh.
Tuy Từ Noãn có chút vụng về nhưng cũng khiến anh chết lên chết xuống.
“…..Bà xã em đừng dùng răng”
Ở góc độ này Nhiếp Thần có thể ngắm tấm lưng trắng trẻo mảnh khảnh cùng đường cong vút của mông và khúc bo eo kia của Từ Noãn.
Anh vén lại giúp cô mái tóc đang xoã ra kia.
Nhiếp Thần nuốt nước miếng nhịn không được khẽ đánh vào bờ m ông trắng trẻo của cô.
Tuy rất nhẹ nhưng lập tức đã ửng hồng.
Đến khi sắp không chịu nổi.
Anh kéo Từ Noãn dậy lại đặt cô nằm bên dưới thân mình.
“Bà xã, để anh giúp em.
Đêm nay là em chọc anh.
Đừng có giữa chừng khóc lóc xin tha nhé”
“Tới đi.
Xem ai sợ ai” Từ Noãn vòng tay qua cổ anh mổ nhẹ lên một cái.
Bạch Nhiếp Thần thật sự nghĩ người trước mặt mình đây là Từ Noãn giả.
“Vậy anh sẽ không khách khí nhé”
Dùng tay thăm dò nơi bên dưới của cô.
Khuấy động chiếc hang nhỏ một lát cho đến khi có một chút dịch ấm nóng chảy ra.
Quách Từ Noãn vẫn là không chịu nổi k1ch thích nhưng chung quy vẫn là không muốn chịu thua, cô bám víu trên cổ anh thở d ốc.
“Bạch thiếu chỉ vậy thôi sao?” Từ Noãn cười khẩy, một nụ cười yêu nghiệt
Nhiếp Thần thật sự bị lời nói của cô làm tâm hồn mỏng manh của mình tan nát.
Bà xã mình có phải uống nhầm thuốc gì không?
“Bà xã, ban chiều em té đập đầu vào đâu hả?” Nhiếp Thần đột nhiên nghiêm túc đưa tay kiểm tra đầu của của cô.
“Nói nhăng nói cuội gì đó?” Từ Noãn bực bội hất tay anh xuống
Đột nhiên cô bật người đè Nhiếp Thần xuống, ngồi lên cơ bụng săn chắc của anh
“Ông xã.
Em “cưỡi” nhé?” Từ Noãn dùng ngón tay di du khắp người anh.
“Vậy thì phải làm cho anh “chết đi sống lại” nhé.
Làm không được thì em sẽ bị phạt”
Bạch Nhiếp Thần nghĩ, [email protected] tình ở nơi này đã k1ch thích, bà xã anh lại còn chủ động có đánh chết anh cũng cam lòng.
Quách Từ Noãn bắt đầu điều chỉnh tư thế để tiếp nhận nơi đang vểnh lên kia.
Quả thật rất khó khăn, thằng nhỏ Nhiếp Thần giống như cha nó vậy thật lớn.
Qua một lúc mới vào được bên trong.
Từ Noãn thở d ốc một hơi, người bên dưới cũng thở gấp không kém.
“Bà xã em muốn cưỡi còn không mau nhún?”
“Anh gấp cái gì chớ?”
Bờ m ông căng tròn khẽ động.
Từ Noãn vẫn chỉ là tay gà mờ nên động tác rất chậm rãi.
Bạch Nhiếp Thần bên dưới tận hưởng đặc quyền.
Mọi biểu cảm của cô đều được anh thu gom lại ghi nhớ sâu vào người.
Anh cũng không nghĩ lại có ngày hôm nay.
Có lẽ anh chờ được rồi, Từ Noãn có lẽ cũng đợi được anh.
“Bà xã nhanh chút” Nhiếp Thần thấy cô cứ ngại ngùng nên anh đã cử động đẩy nhẹ giúp cô có đà hơn.
Qua một lúc mới có thề trơn tru hoạt động, Từ Noãn sau khi tỉnh rượu sẽ mắng chửi bản thân, đã yếu còn đùa với lửa.
Tư thế này thật khiến cô vừa lâm trận đã muốn ngã ngựa.
Không đợi được cô nữa.
Bạch Nhiếp Thần ôm lấy cô tựa vào lòng mình.
Hạ