Nàng không biết mình đã hôn mê bao lâu, sau khi lấy lại ý thức thì đau nhức cả người, không dùng được chút sức lực này.
Hửm… Đây là nơi nào?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mắt trúng độc rắn nên không thể nào mở ra, nàng có thể cảm nhận được có thứ gì đó ướt mềm đang dán lên mí mắt.
Duỗi tay sờ lên mặt, thì ra là cây thuốc trộn với nước, dùng băng gạc quấn chặt đôi mắt. Băng gạc đó quấn không lỏng không chặt, cảm nhận được một chút dịu dàng cẩn thận ở trong đó.
Có người cứu nàng ư?
Dường như người đó chăm sóc cho nàng rất tốt. Cho nàng nằm lên đệm giường bông mềm mại thoải mái, xiêm y trên người khô ráo sạch sẽ, quanh hơi thở còn có mùi thuốc nhàn nhạt.
Trong lúc mơ hồ, nàng ngửi được một chút yêu khí rất nhạt.
Mùi vị rất quen thuộc, rất có thể là con thanh xà trốn trong bóng tối kia đang không có ý tốt rình rập nàng.
Hứa Huyên Thảo giật mình, bỗng dưng ngồi thẳng, một tay biến Kiếm Thái Hư, quét qua nơi có mùi yêu khí.
Đinh một tiếng, Thái Hư Kiếm chỉ chạm được vách tường trống không, yêu vật kia đã chạy thoát.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nơi này là hang ổ của thanh xà ư?
Nhưng vì sao lại cứu chữa cho mình?
Nói không chừng bên trong có âm mưu, cho dù đôi mắt của nàng đã mù nhưng vẫn phải đào nền của sào huyệt của yêu nghiệt lên trời.
Hứa Huyên Thảo mượn linh thức của Kiếm Thái Hư, ra lệnh cho nó đi trước chỉ đường.
Không biết đụng vào vật gì, rơi lộp bộp đầy đất, chung quanh tràn đầy mùi cây thuốc sau khi phơi nắng.
Nàng ngồi xổm xuống sờ sờ, thì ra là cái mẹt phơi thuốc.
Lúc này, một cổ yêu khí xẹt qua hơi thở.
Nàng cảnh giác, Kiếm Thái Hư cũng xoay qua đầu bên kia, kết quả cái giá phơi cây thuốc bị chém ngã, phát ra âm thanh chói tai.
Cây thuốc đổ xuống người nàng như mưa rơi.
Hứa Huyên Thảo sửng sốt, vươn hai tay, thế nhưng lại sờ được một vòng ngừng phẳng.
Dáng của người nọ cực kỳ cao lớn, Hứa Huyên Thảo khó khăn lắm mới tới bờ vai của hắn.
Hứa Huyên Thảo lạnh lùng nói: “Xà yêu?”
Người nọ nhẹ nhàng cười, một chút dung túng cùng với một chút bất đắc dĩ: “Cần gì phải vậy.”
Không đúng, trên người đối phương dường như cũng không có yêu khí.
Hứa Huyên Thảo lại gần, hai tay giữ lấy eo hắn, dựa lại gần cổ ngửi ngửi.
Đúng là không dính một chút yêu khí nào, chỉ nghe được hương thơm tươi mát thanh cao, vô cùng sảng khoái từ trong thân thể hắn.
Mới vừa rồi rõ ràng nàng ngửi được mùi của thanh xà, nếu nam tử này quen xà yêu thì sẽ không có hơi thở sạch sẽ như vậy.
“Cô nương, ngươi khỏe không?”
Bên tai truyền đến tiếng hỏi thăm trong trẻo dễ nghe, nàng như tỉnh khỏi giấc mộng, nhận ra tư thế của mình giống như đang chủ động ôm sát một nam nhân xa lạ.
Còn vào đến đường cong eo rắn chắc của hắn nữa.
Cảm giác này không có lúc nào không thông báo cho nàng biết rằng, hắn là nam nhân, một nam nhân tràn ngập sức sống.
Bỗng nhiên nhớ tới mới vừa rồi, mũi của nàng chôn vào cổ hắn, môi kề sát da thịt, vô tình đặt một nụ hôn xuống.
Khi đó Hứa Huyên Thảo đang tập trung, chỉ để ý tới chuyện hắn là người hay là yêu.
Nhưng mà hiện tại…
Vành tai của nàng đỏ đến mức rỉ máu, vô cùng xấu hổ.
Mới vừa rồi nàng còn làm hỏng giá thuốc của hắn, còn làm đổ thuốc đầy đất, chuyện xấu thì làm hay lắm.
Là đệ tử đứng đầu Phái Quy Vân, từ trước đến nay Hứa Huyên Thảo rất bình tĩnh giữ mình, với tình trạng hiện nay lại chỉ có thể xấu hổ đến mức đào hố chôn mình.
Hứa Huyên Thảo ngồi xổm xuống, sờ tới sờ lui trên mặt đất, muốn nhặt một ít cây thuốc lên: “Ta không có cố ý…”
Trên đầu có một cái tay có đốt ngón tay hiện rõ ràng, kéo lá thuốc dính lên tóc nàng.
Hắn cười trầm thấp rồi nói: “Sao lại làm lộn xộn thế này.”
Hứa