Giọng nói quen thuộc của tên con trai vang đến một cách đột ngột khiến cái Su giật bắn mình, liền bước lùi lại phía sau, giữ khoảng cách với tên Huy.
Đưa mắt nhìn về phía giọng nói vừa phát ra, thằng Bi đứng ngay trước cổng chung cư đưa mắt nhìn về phía nó và tên Huy! Dù nó không có ý gì với tên Huy và nụ hôn ban nãy nhưng đứng trong tình huống này, con bé thật thấy khó xử và có chút chột dạ. Riêng tên Huy kế bên vẫn điềm nhiên bỏ hai tay vào túi, gương mặt hơi kênh kiệu.
- Bi? Sao lại ở đây?
- Vì ở đây nên mới chứng kiến được cảnh vừa rồi! Hai người tình quá nhỉ? Giờ này cũng hơn mười giờ....
Câu nói đầy ẩn ý của thằng Bi khiến cái Su có tí khó chịu. Lại thêm cả nụ cười nhếch môi đó, cứ như là hắn đang khinh bỉ nó vậy!
Cái Su biết rõ, thằng Bi là đã hiểu lầm mình. Nó vội bước tới chỗ thằng Bi, càng lại gần, nó càng nhìn thấy rõ hai bàn tay của thằng Bi đã nắm chặt lại, đôi mắt đen âm u khiến người khác hơi e ngại bắt chuyện, lo sợ hắn sẽ nổi giận!
- Bi...
- Đi vào nhà đi! Đã hơn mười giờ rồi.
Cái Su vốn định lên tiếng giải thích nhưng liền bị thằng Bi cắt ngang!
- Nhưng mà... - Cái Su kiên trì.
- Em đi vào trước đi, có gì để mai nói!
Giọng thằng Bi gắt lên, gương mặt đẹp trai có phần hơi cau có.
Cái Su tự dặn lòng rằng phải bình tĩnh, dù có hiểu lầm, có bị quát mắng cũng không nên nổi nóng theo. Như thế chỉ càng khiến mọi chuyện diễn biến theo chiều hướng tệ hơn! Chỉ khi bản thân bình tĩnh mới có thể giải quyết mọi chuyện một cách sáng suốt!
Chỉ là con bé hơi e ngại, hai tên con trai này sẽ làm gì ở đây?!
Suy nghĩ một hồi , con bé quyết định về nhà vì cảm thấy bản thân ở lại vừa không giải thích được gì, vừa khó xử lại vừa làm mọi chuyện trầm trọng hơn!
Lườm tên Huy một cái cảnh cáo, ý bảo hắn tốt nhất nên giải thích mọi chuyện xong xuôi, con bé mới bước chậm rãi vào khu chung cư, để lại hai tên con trai ở lại.
Thấy cái Su đi khuất, tên Huy liền ung dung quay lưng đi về hướng cũ.
- Hai người...rốt cuộc có mối quan hệ gì? Tốt nhất là nên thành thật, không tôi sẽ "nặng tay" đấy!
Thoáng chốc, thằng Bi đã đuổi kịp, đôi tay rắn chắc hung hăng nắm lấy cổ áo tên Huy xốc lên. Hai gương mặt đẹp trai kề gần nhau, một thì tức giận, một thì lạnh nhạt cười khẩy!
- Chẳng phải đã thấy sao? Hỏi dư thừa!
Tên Huy nhếch môi, tay dùng lực gạt bỏ tay thằng Bi ra, làm bộ dạnh khinh khỉnh bỏ đi.
Bốp!
Tên Huy lãnh trọn cú đấm vào mặt, hơi lùi về sau một chút, nếu là người khác, đã sớm ngã nhào! Dù mặt đã biến dạng, miệng cũng bắt đầu rỉ máu nhưng tên Huy vẫn thản nhiên nhếch môi, không tức giận cũng không đánh trả.
- Đừng để tôi gặp lại anh.
Nói xong thằng Bi liền leo lên xe phóng thẳng.
- Thuê bao quý khác vừa gọi tạm thời không liên lạc được.
Cái Su bực dọc ném chiếc điện thoại lên giường đồng thời người cũng thả phịch xuống một cách mệt mỏi. Thằng Bi lại khóa máy, làm cho con bé có chút không an tâm. Nó muốn giải thích cho hắn biết mọi chuyện, nó vốn khôn g có gì với tên Huy, cũng không hề có ý định tham gia vào cái trò chơi mà tên Huy