- Người chở em ban chiều, là người yêu?
Đang loay hoay dọn dẹp chuẩn bị ra về, tên huy ở đâu xuất hiện lù lù, nhìn cái Su hơi đăm chiêu mà nói.
- Ừm! Thì sao?
Cái Su đương nhiên rất nhanh chóng trả lời. Có lẽ đã biết trước câu trả lời nên Huy cũng không ngạc nhiên lắm, chỉ là có một tia buồn bã lướt qua đáy mắt nhưng rất nhanh liền vụt mất!
- Em tin tưởng cậu ta chứ?
- Tại sao lại hỏi vậy? Anh xen vào hơi nhiều rồi thì phải…
Cái Su không trả lời thẳng, gương mặt tỏ vẻ không hài lòng, kênh kiệu hỏi lại! Nó và tên Huy vốn dĩ không thân thiết mấy, tại sao lại hỏi nó những câu vô duyên như thế?
Hơn nữa, chuyện nó có tin tưởng thằng Bi không thì liên quan gì đến hắn chứ!!!
- Bởi vì tôi thích em!
Năm chữ gọn lỏn của tên Huy khiến cái Su trố mắt nhìn chằm chằm, như không tin vào những điều tai mình vừa nghe!
Gì đây? Ở đâu ra cái lí do điên rồ ấy! Nó và yên Huy vốn đâu thân thiết gì, đột nhiên nói thích là thích sao? Bảo nó tin à? Đi gạt con nít ba tuổi chưa chắc gì con nít đã tin.
- Thì sao?
Cái Su tỉnh bơ đáp lại, như thể đây không phải là chuyện của mình, bộ dạng xấc xược như cái Su của một năm về trước!
- Ít nhất em cũng phải làm tôi nể phục được tình cảm của cả hai chứ? Như thế tôi mới cam lòng buông tay! Em không chắc bản thân tin tttuoưởng tên con trai đó, cũng như không chắc rằng tên con trai đó tin tưởng mình! Như thế, thật phí thời gian của cả hai.
Tên Huy rất bình thản trả lời, không hề tỏ ra tức giận hay khó chịu gì với thái độ xấc xược của cái Su, trái lại còn đắc ý vài phần! Thái độ của cái Su có thể cho hắn thấy được, rõ ràng hắn đã chọc vào ngay điểm yếu của nó!
- Chuyện của tôi không cần anh quan tâm!
Cái Su gằn từng chữ, sau đó liền rời khỏi! Trước khi bóng dáng của cái Su khuất sau quán, tên Huy mới gỡ bỏ gương mặt đắc ý, trong đôi mắt đen có vài phần cam chịu! Hắn thích cái Su, đó không phải là nói dối! Thích ở gương mặt dễ thương, tính cách vừa ương ngạnh mạnh mẽ, lại có phần ngây thơ như đứa con nít! Chỉ là hắn phát hiện ra quá muộn, hơn nữa, hắn cũng không cách nào bày tỏ!
Một thằng con trai khét tiếng ở Sài thành, quản lý nhiều quan bar phứa tạp như hắn lại cắm đầu theo đuổi một nữ sinh, thật đúng là nực cười!
Chỉ là hắn không cam chịu! Hắn chỉ muốn thử xem tên con trai cái Su yêu như thế nào!
Phần về cái su, tuy nó là một đứa học hành không giỏi giang cũng như lẽ phép này nọ, nhưng nó tuyệt đối không mang tình cảm ra đùa giỡn! Nghe những lời tên Huy nói, nó thật cảm thấy rất chối tai! Bởi lẽ, nó không dám chắc thằng bi tin tưởng nó, hơn nữa, nó cũng kh6ong dám chắc bản thân tin tưởng thằng Bi. Phần vì, ở cái tuổi “sáng nắng chiều mưa” như nó, người ta cũng không lấy tình yêu làm quan trọng, hơn nữa, cũng ít ai có thể duy trì được dài lâu. Với thằng bi, hắn đã quen qua biết bao nhiêu người, liệu giống như Tuyết Nhi nói, một ngày nào đó, cũng sẽ có người thay thế cô?!
Mang một tâm trạng buồn chán về nhà, nó cứ thế leo lên giường nằm, ôm lấy con khủng long ngồi bông để ở đầu giường vào lòng, bỗng điện thọai trong túi rung lên è è.
“Em về chưa?” – Tin nhắn từ thằng Bi.
“Rồi! Đang ở nhà!” – Nó trả lời.
“Ăn gì không? Anh mua đem qua.”
“Không! Ở nhà học bài đi, mai Hóa kiểm tra một tiết đấy!”
Kết thúc cuộc trò chuyện ở đó, cái Su cứ thể nằm ườn ra giường suy nghĩ vẩn vơ. Không biết suy nghĩ thế nào, con bé lại quyết định vào đăng nhập facebokk của thằng Bi xem thử. Đúng là facebook của con trai thường rất nhàm chán, cư nhiên tạo cũng chỉ để cho nó “mốc meo” cả mà thôi. Ở tin nhắn, con bé nhìn thấy Tuyết Nhi đã hỏi thăm, quan tâm thằng Bi rất nhiều. Tuy nhiên, thằng Bi chỉ xem chỉ xem chứ không trả lời! Tuyết Nhi xem ra rất kiên trì, nhưng hai chữ “đã xem” hiện lên màn hình như vậy, có lẽ, một ngày nào đó cũng sẽ khiến cho Tuyết Nhi chán nản.
Đối với những đứa con gái khác, khi thấy tin