Jungkook trầm ngâm nhớ lại quãng thời gian kinh khủng năm ấy. Vì chuyện đó mà em phải chuyển trường khác, bắt đầu lại một cuộc đời hoàn toàn mới sau quãng thời gian giảm cân dài đằng đẵng. Ngoại hình Jungkook sau đó cũng thay đổi một cách ngoạn mục, thành một con người khác, với một vẻ ngoài khác...và một tâm hồn khác. Em trở nên cởi mở hơn, kết bạn nhiều hơn, và nói không với tình yêu.
17
Jungkook cứ nghĩ bản thân đã thật sự ổn định, cho đến một ngày em gặp lại Taehyung trong quán bar. Lúc đấy là hắn đang uống rượu với bạn bè và vui vẻ cùng mấy cô gái nóng bỏng vây quanh. Cảnh tượng khiến Jungkook chết lặng trong vài giây, trải qua một quãng thời gian dài như vậy, sau tất cả, người chịu tổn thương nhất vẫn chỉ có em. Còn hắn thì dửng dưng, tận hưởng mọi thứ như chưa có gì, điều đó khiến ngọn lửa trong Jungkook lại một lần nữa bùng lên.
Em đã lợi dụng tình trạng say mèm của Taehyung và lên giường cùng hắn, nhưng thật sự đêm đó chẳng có gì. Jungkook chỉ đơn giản là ngắm nhìn khuôn mặt mà bản thân luôn ghi nhớ suốt bao năm qua, và nung nấu một ý định trả đũa Taehyung. Cho đến khi trời sáng, bỏ lại 10.000 won cùng lời nhắn cho hắn rồi rời đi không một dấu vết.
26
Ngày Jungkook casting vào câu lạc bộ, khi tên mình vang lên, em đã phần nào hi vọng hắn sẽ nhớ ra chút gì đó, nhưng không có gì cả. Đó là lúc Jungkook nhận ra, cậu bé mũm mĩm từng ngu ngốc bám theo Taehyung, sớm đã bị hắn lãng quên từ bao giờ, đến cái tên cũng chẳng nhớ.
Chút lý trí tha thứ cuối cùng đã vụt tắt, giờ là lúc Jungkook trả lại tất cả, mang tất cả tổn thương và tình cảm chân thành của mình ném cho Taehyung, em không cần đến nữa...
"Sao em không ngủ đi?" Taehyung giật mình tỉnh giấc lại thấy người nằm bên cạnh đang trầm ngâm suy tư.
Jungkook đưa mắt nhìn ra bầu trời tối mịt ngoài cửa sổ lớn.
"Đêm nay vẫn có trăng...nhưng không còn ngôi sao nào hết."
"Em nói gì vậy?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Jungkook mỉm cười chua chát, nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh Taehyung.
"Ngủ thôi."
Hắn không hiểu chuyện gì, cũng không có ý định đó. Vòng tay ôm Jungkook sát vào người mình tìm hơi ấm, sau đó an ổn nhắm mắt chìm vào giấc mộng.
...
Vài ngày nữa trôi qua trong êm đềm, đến mức mọi người trong trường bắt đầu xì xào bàn tán về việc hẹn hò của hai người. Taehyung hẹn hò cùng Jungkook như thế...có phải quá lâu rồi không? Thậm chí bọn họ còn không thấy chút biểu hiện muốn chia tay nào từ hắn.
Chính chủ vẫn không hay biết gì, vui vẻ cùng nhau ngày này qua ngày khác. Cho đến một hôm Taehyung nghỉ học.
Jungkook đứng trước cửa nhà chờ mãi không thấy Taehyung đón, em khó hiểu tự mình đi sang nhà hắn. Nhấn chuông mãi không có ai mở cửa, cho đến vài hồi chuông vang lên mới có dấu hiệu có người. Cửa vừa mở Jungkook đã vội vàng xông vào, còn đang định mắng người một trận để trút giận, chưa gì đã thấy Taehyung nằm ngất ra sàn, môi thì tím tái, thân nhiệt nóng hổi bất thường, hắn sốt rồi.
Jungkook đỡ Taehyung vào phòng, cẩn thận hạ sốt cho hắn, sau đó loay hoay trong bếp nấu cháo, lâu lâu lại phải chạy vào phòng xem tình hình, thay khăn cho hắn liên tục.
10
Tất thảy sự quan tâm đó Taehyung đều cảm nhận được, hắn nhìn bộ dạng sốt sắng của Jungkook lo lắng cho mình, đến cả bố mẹ Kim còn chưa từng luống cuống lo lắng cho hắn đến vậy. Taehyung đưa tay lên lồng ngực, cảm nhận sự thay đổi nhịp tim bất thường của bản thân, nhưng vẫn cố chấp phủ nhận chỉ là triệu chứng việc bị