Hôm nay Taehyung đặc biệt có mặt ở phòng tập rất sớm, một phần vì hắn phải lên sớm để gặp giáo viên có chút chuyện, một phần...là muốn chờ Jungkook.
3
Không biết phải giải thích thế nào mới đúng, nhưng từ khi thức dậy đến giờ Taehyung cứ thấy trong lòng nôn nao khó tả, hắn cũng chẳng biết bản thân đang nóng lòng vì điều gì, như thể có gì đó đang đợi hắn chẳng hạn...
Cạch
Tiếng mở cửa phòng lập tức thu hút sự chú ý của Taehyung, hắn ngẩng đầu nhìn lên, cũng vừa lúc Jungkook bước vào. Trong phòng lúc này chỉ mới có hắn và em, những người khác đều chưa đến.
Không khí bỗng có chút ngượng ngùng, Taehyung thì cứ nhìn em như thế, còn Jungkook cũng vì chuyện tối qua mà khó xử im lặng.
"Em...đến sớm vậy?" Taehyung đành lên tiếng trước.
Jungkook nghe thấy hắn chuyện với mình, tim đập có chút mạnh mẽ.
"À...chỉ là...tôi muốn tập lại một chút..."
"Có chỗ nào không hiểu? Anh tập cho em nhé?"
"..."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Taehyung nhanh chóng đi lại chỗ người nhỏ.
"Vậy anh sẽ tập cho em."
1
Taehyung đã thật sự hướng dẫn lại bài nhảy cho Jungkook, những chỗ em chưa rõ động tác hay chưa làm được, hắn đều sẽ nhẹ nhàng chỉ dạy cho em, điều mà Taehyung chưa từng làm với bất kì thành viên nào trong câu lạc bộ này.
Jungkook cũng rất nghe lời phối hợp với sự tận tình của hắn. Bỗng nhiên em nhớ lại lần đầu tiên đi casting của mình tại câu lạc bộ, lúc đó đã cùng Taehyung nhảy một bài dù chưa có sự chuẩn bị trước, nhưng tất cả đều rất hoàn hảo. So với một Jungkook mạnh dạn khiêu khích Taehyung lúc đó, em bây giờ có chút ngượng ngùng hơn thật...
Chút suy nghĩ lan man khiến Jungkook không chú ý động tác, vô tình tự vấp phải chân mình mà ngã xuống sàn một cú khá đau.
"A!"
Taehyung giật mình ngồi xuống bên cạnh người kia.
"Em không sao chứ?"
"Tôi..."
"Lại ghế ngồi đã."
Taehyung đỡ Jungkook đến dãy ghế ngồi, sau đó quỳ một chân xuống đối diện với em, cẩn thận xem xét đầu gối đang sưng đỏ của đối phương.
"Phải chườm lạnh thôi, em ngồi yên đây chờ anh nhé."
Nói xong liên tức tốc chạy đi, để lại Jungkook ngồi đó với gương mặt đỏ như cà chua chín. Em đưa tay chạm lên lồng ngực mình, mới nhiêu đó tim đã đập mạnh như vậy, chừng lúc hắn tỏ tình hay gì đó đại loại như vậy, nó sẽ không nhảy ra khỏi lồng ngực em chứ...
17
Taehyung trở lại với mồ hôi nhễ nhại cả người, hắn vừa chạy một đoạn khá xa sang dãy nhà bên cạnh để tìm túi chườm cho em, lại còn cố nhanh chân để tránh cho Jungkook đợi lâu, kết quả là tự hắn làm bản thân bị thương vì cú ngã ở cầu thang.
16
Nhưng Taehyung không hề thấy đau, thứ hắn quan tâm bây giờ chỉ là em thôi, không phải vết thương của chính mình. Taehyung quỳ một chân ngồi xuống đối diện với em như lúc nãy, tay cầm túi chườm đưa lên, còn nhẹ nhàng an ủi người nhỏ trước.
"Sẽ hơi đau một chút nhé?"
Nói xong liền cẩn thận chườm đá cho em. Thấy Jungkook có hơi rút chân lại vì đau, Taehyung lập tức thổi nhẹ vào chỗ sưng khiến nỗi đau dịu đi một chút.
3
Tất thảy hành động hắn làm hiện tại đều vô cùng dịu dàng, cẩn thận hết sức có thể để em không đau.
"Taehyung..."
"Anh nghe."
13
Jungkook nhẹ giọng.
"Tay anh đang chảy máu kìa."
"Anh biết rồi."
Em lập tức cau mày.
"Không đau à?"
Người lớn hơn