Đinh Tiếu một học sinh nói giỏi không quá giỏi, nhưng nếu nói kém cũng không phải vì sức học của cô bình bình qua môn chỉ đứng ở mức học sinh khá của lớp hằng năm.
Mẹ cô thường đi công tác ở nước ngoài và bị điều đi làm ở công ty tại Pháp, nên mỗi năm mẹ cô chỉ về được một đến hai lần, cả căn nhà chỉ có Đinh Tiếu ở nhưng hôm nay cô nghe nói có hàn xóm mới sống cạnh nhà cô.
Làm cho cô có chút háo hức, mới sáng sớm cô chuẩn bị đến trường, cô đã thấy người ta chở đồ dọn đến, nhưng chủ nhà lại chẳng thấy đâu, Đinh Tiếu không quan tâm cho cô sắp muộn học mất rồi.
Nhìn đồng hồ một cái liền hoảng hốt, bắt dad chạy thật nhanh đến trường, nhưng hành động của cô lại vô tình bị Lục Nhiên Thành nhìn thấy khi cậu cũng chuẩn bị đi học vừa bước ra khỏi nhà đã thấy cô chạy như bay.
“ Đây có phải là con gái không vậy? ” Lục Nhiên Thành nói thầm, xong liền vừa cầm sách đọc vừa đến trường.
Đinh Tiếu vừa đến được lớp cũng là lúc chuông vào lớp vang lên, cô đứng tựa vào cửa thở hồng hộc, mất một lúc mơi lê thân vào chỗ ngồi, năm nay cũng không có gì khác từ cấp hai lên cấp ba cô đều ngồi với Lê Tư Tư bạn thân đáng yêu của cô.
Nhưng Lê Tư Tư vô cùng trái ngược với cô, nếu Đinh Tiếu có chút tăng động thì Lê Tư Tư vô cùng điềm đạm, nhưng Lê Tư Tư luôn luôn chăm cho Đinh Tiếu từng chút chẳng khác nào là người dẫn dắt Đinh Tiếu trưởng thành cả.
“ Cậu chạy như vậy không sợ mệt chết sao, đã bảo ngủ sớm rồi hôm nay là tiết học đầu tiên đó ” Lê Tư Tư vừa lấy vỡ ra vừa càm ràm Đinh Tiếu đi học trễ, lúc tối hai người háo hức nói chuyện đến cuối cùng chỉ có Đinh Tiếu đi muộn.
Đinh Tiếu bĩu môi lấy sách vỡ ra vừa lấy vừa nói “ Không chạy nhanh sao được chứ, chủ nhiệm chúng ta là Lão Lưu đấy, là Lưu Đại Đại đấy cậu có biết không, ông ấy nổi tiếng khó khăn lắm ” cô vừa nói vừa lấy sách nên không để ý thầy chủ nhiệm khó khăn mà cô nói đã bước vào lớp rồi.
Lê Tư Tư lay lay cánh tay của Đinh Tiếu sắc mặt không tốt chút nào, Đinh Tiếu lúc này mới ngẩn đầu lên thấy mọi người nhìn cô, Lão Lưu cũng đưa đôi mắt khó coi nhìn cô.
Xong rồi cuộc đời Đinh Tiếu cô sắp xong đến nơi rồi, phải làm sao đây, cô đưa mắt nhìn Tư Tư muốn hỏi tại sao không nói với cô rằng Lão Lưu đã vào lớp chứ.
“ E hèm! Xin chào các em tôi là họ Lưu tên Đại Đại là giáo viên chủ nhiệm của 10B, rất vui vì được làm chủ nhiệm của các em ” Lão Lưu vừa nói, nói đến câu cuối còn đưa mắt nhìn Đinh Tiếu.
Cô lúc này chỉ biết nhìn thầy ấy mà cười trừ chứ bảo cô làm gì chứ, học kỳ này của cô xem như xong rồi.
Lão Lưu nhìn ra bên ngoài, ở trước cửa lớp 10B còn có một học sinh, cô cũng đưa mắt ra nhìn xong liền cảm thán chết cậu ta rồi đầu năm lại để bị bắt đi trễ như vậy thật tội nghiệp quá đi, Lão Lưu sẽ tức giận cho mà xem.
Cậu bước vào, chiếc áo sơ mi cụt tay đồng phục trường Tam Đại của cô cùng với chiếc quần