Đinh Tiếu cô đích thật là một con sâu lười, lúc học thì ngáp lên ngáp xuống nhưng tiếng chuông giải lao vang lên cô bật dậy tỉnh ngủ, cảm thấy vô cùng khoẻ khoắn.
“ Tư Tư đi ăn trưa đi ” Cô câu tay Lê Tư Tư nói, bụng cô đã đói đến mức sắp ngất đến nơi rồi nó cứ kêu mãi không ngừng.
Lê Tư Tư bất lực nhìn cô, dọn tập xong liền lèm bèm “ Lúc học sao không thấy cậu tràn trề năng lượng như vậy chứ ” nói thì nói thế nhưng cô nàng vẫn cùng Đinh Tiếu đi xuống nhà ăn của trường.
Hai người vui vẻ đi trước, Tiêu Tuấn Nam vừa thấy Lê Tư Tư cậu ta cũng lôi Lục Nhiên Thành đi theo, thật lòng mà nói cậu chẳng có hứng thú với ăn uống nhưng bạn thân cậu lại mê gái thế này.
Ở nhà ăn của Tam Đại có rất nhiều món, mỗi ngày đều đổi món để học sinh không chê ngán, cô và Lê Tư Tư nhìn chuỗi người xếp hàng khoé môi liền giật giật.
Không phải chứ? Đi nhanh như vậy mà vẫn có nhiều người nhanh hơn sao, xếp hàng thế này biết chừng nào mới xong cơ chứ.
Cô và Lê Tư Tư đang xếp hàng thì Tiêu Tuấn Nam cầm hai khây cơm đến trước mặt, hai mắt cô liền sáng lên cứ ngỡ cậu ta hôm nay có lòng tốt, nào ngờ lòng tốt đó chỉ với một mình Tư Tư.
“ Tư Tư! Tớ lấy cho cậu rồi không cần đợi ” Tiêu Tuấn Nam đưa cho Lê Tư Tư khây cơm trước đôi mắt thèm khát của Đinh Tiếu.
Đinh Tiếu nhìn Tiêu Tuấn Nam lên tiếng “ Cậu tốt bụng thật đó, vậy của tôi đâu? ” cô chìa tay ra trước mặt Tiêu Tuấn Nam.
“ Tôi chỉ lấy cho Tiểu Tư Tư của tôi thôi, cậu tự đi mà lấy ” Tiêu Tuấn Nam vô cùng phũ phàng với cô, cô liền nhếch mép nhìn cậu ta.
“ Cái đồ chết tiệt nhà cậu, mau cút đi ” Đinh Tiếu thật sự muốn đánh chết Tiêu Tuấn Nam quá đi mất.
Vậy mà Tư Tư của cô cùng bị cái tên đó dụ dỗ đi đến bàn ăn, để một mình Đinh Tiếu đứng đợi trong vô vọng, nếu cứ thế này sẽ trễ học mất thôi, cô đói đến mắt cũng mờ rồi.
Cuối cùng Đinh Tiếu cũng bỏ cuộc, cô đi đến quầy nước uống, mua bánh mì ngọt, quét mắt qua quầy liền cảm thấy hụt hẫng sữa dâu cũng hết rồi sao? cô ngó lên ngó xuống tìm, thật sự đã hết rồi.
Nhưng ánh mắt cô lại rơi lên hộp sữa dâu cuối cùng trong tay của Lục Nhiên Thành, Đinh Tiếu mặt kệ mà giật lấy hộp sữa dâu, đưa tiền ra thanh toán nhanh đến mức cậu không kịp phản bát.
Nhìn thấy Đinh Tiếu vừa định chuồn đi Lục Nhiên Thành đã thẳng tay nắm cổ áo cô kéo cô ngược lại, nhẹ giọng nói “ Bạn học! là tôi cầm nó trước ”.
Đinh Tiếu gạt tay của cậu ra, đưa mắt nhìn cậu xong nhếch mép một cái mà nói “ Vậy cậu thanh toán chưa?