Chương 106: Công đạo tự lòng người.
"Minh cưới? Thật sự có minh cưới sao? Khoa học đều nói minh cưới là gạt người mà?"
Hách Giải Phóng bị Tang Du chọc cười, đứng dậy vỗ vỗ bả vai Mục Dung: "Tôi đi trước nha."
"Ừm."
Tang Đồng kiên nhẫn giải thích: "Đúng là hiện nay có rất nhiều minh cưới giả mạo, bởi vì số người có năng lực thông âm quá ít, theo thời gian minh cưới liền trở thành nghi thức an ủi người sống."
Đôi mắt Tang Du loé sáng mong chờ hỏi: "kết minh cưới thì Lưu Hồng Đức sẽ ra sao? Có chết không ạ?"
Tang Đồng lắc đầu: "Không đơn giản vậy đâu, thời xưa cho rằng con gái chưa xuất giá mà chết thì sẽ mang lại điềm xấu cho gia đình, còn con trai trong nhà chưa lập gia đình mà chết thì không thể an táng vào mộ tổ, cho nên minh cưới mới được sinh ra, minh cưới có hai loại: một là nghi thức, làm cho người sống nhìn, không cần thông âm cũng không cần người chết đồng ý, chỉ cần buổi tối có người ôm gà trống vào bái đường với quan tài thì coi như xong, loại thứ hai mang tính tâm linh hơn, cần bát tự của cặp nam nữ, còn phải có người thông âm, đem hôn thư của hai người trình lên Địa Phủ, được Địa Phủ phê chuẩn sau đó đóng đại ấn Phong Đô lên thì mới được coi là đã kết xong minh cưới."
"Vậy Dương Khả Nhi và Lưu Hồng Đức thuộc về loại thứ hai rồi? Làm vậy có ảnh hưởng gì đến Dương Khả Nhi không chị?"
Tang Đồng thở dài: "Chỉ có thể nói là có tiền có thể sai thần khiến quỷ, một khi đã ký xong minh cưới, trước khi Lưu Hồng Được tận thọ, Dương Khả Nhi có thể ở lại bên hắn không cần đầu thai, còn có thể sinh hoạt chung với Lưu Hồng Đức, theo thời gian Lưu Hồng Đức sẽ cảm nhận được sự tồn tại của Dương Khả Nhi, có khi sẽ còn có thể mơ hồ thấy được cô ấy. Trước khi Lưu Hồng Đức chết và luân hồi, hai người họ sẽ vẫn luôn duy trì quan hệ vợ chồng."
"Hả? Vậy Dương Khả Nhi chẳng phải sẽ rất thảm sao?"
"Sao em nói vậy?"
"Cái đó..chị Đồng Đồng quên rồi hả? Trước đó Lưu Hồng Đức còn nhờ chị tiêu diệt Dương Khả Nhi mà!"
"Ừm, cũng đến giờ rồi, chúng ta đến cửa hàng xem Lưu Hồng Đức nói gì rồi quyết định sau."
Mục Dung ngăn Tang Đồng lại: "Chờ chút, tôi có chuyện muốn nói."
....
Tang Đồng nghe xong trầm ngâm một hồi mới bình thản nói: "nhìn tướng mạo của Lưu Hồng Đức, hắn thật sự có khả năng làm loại chuyện này."
"Vậy chúng ta vẫn giúp Lưu Hồng Đức à?"
"Lấy tiền của người, tận sức vì người."
Mục Dung nghe xong chán nản: "Loại người này cô cũng giúp?"
"Bởi vì hắn là loại người này nên tôi mới muốn quản, nếu như chúng ta mặc kệ, hắn nhất định sẽ đi tìm người khác, vạn nhất tìm được người có đạo hạnh lại không phân biệt sai quấy thì Dương Khả Nhi chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm."
"Vậy cô định làm gì?"
"Hắn muốn cái gì tôi cho hắn cái đó thôi, gọi A Miêu đi cùng luôn nha."
Đoàn người đi đến cửa tiệm, Lưu Hồng Đức mặc nguyên cây màu đỏ, ôm tượng Bồ Tát đứng trước cửa từ lúc nào.
Tang Đồng lộ vẻ xem thường: Khó trách Táo Quân và Môn thần không thèm nhúng tay, thanh quan khó xử việc nhà mà, hai vị Thần Quân này ở nhà của Lưu Hồng Đức, bảo vệ mệnh số của hắn đã là hết lòng giúp đỡ rồi.
Lưu Hồng Đức chạy lại trước mặt Tang Đồng: "Tang đại sư, tôi nghĩ kỹ rồi, tôi đồng ý kể hết mọi chuyện nhưng mà mọi người phải tin tôi!"
Tang Đồng cười nói: "Không cần đâu Lưu tiên sinh, đây là chuyện riêng của cậu không nói cũng được, lấy tiền của người tận sức cho người, tôi giúp cậu giải quyết nữ quỷ."
"Thật sao? Ngài đúng là Bồ Tát sống cứu nạn cứu khổ mà, nếu ngài có thể giải quyết thành công, tôi nhất định sẽ ở nhà cung phụng cát tường đèn cho ngài."
Tang Đồng lạnh lùng từ chối: "không cần, tôi sợ giảm thọ."
Lưu Hồng Đức cười cười, xấu hổ đi vào cửa tiệm.
Tang Đồng không muốn dông dài với Lưu Hồng Đức, trực tiếp lấy bình thuốc nhỏ mắt từ trong giỏ ra: "Cái này là nước mắt ngưu nhãn đặc biệt điều chế, nhỏ vào sẽ có thể nhìn thấy quỷ hồn."
"Hả...cho tôi cái này làm gì?"
"Lát nữa tôi sẽ dùng chiêu hồn thuật, chiêu hồn nữ quỷ đến đây để tiêu diệt ả, mắt thấy mới là thật, tôi muốn Lưu tiên sinh có thể tận mắt nhìn, cũng để cho cậu an tâm."
Lưu Hồng Đức cầm lên bình nhỏ mắt, nhìn cái bình trong suốt trong tay không nói gì.
Mục Dung, Tang Đồng, Tang Du im lặng nhìn Lưu Hồng Đức, đây là cơ hội cuối cùng cho hắn.
Dựa vào Tô Tứ Phương khuyên bảo, Tang Đồng quyết định cho Lưu Hồng Đức cơ hội cuối, nếu như Lưu Hồng Đức chủ động buông tha cho Dương Khả Nhi, thì cô sẽ nghĩ cách giải trừ minh cưới, Tô Tứ Phương phụ trách siêu độ Dương Khả Nhi.
Nhưng nếu như hắn không đề xuất, hoặc là muốn tận mắt nhìn Dương Khả Nhi hồn phi phách diệt, vậy thì sau này xảy ra chuyện gì là do hắn gieo gió gặt bão.
"Đại sư.."
"Sao?"
"Cái thuốc nhỏ mắt này có hợp vệ sinh không? Nhỏ vào có ảnh hưởng thị lực không?"
Mục Dung hừ lạnh, Tang Đồng lấy lại thuốc nhỏ mắt, tự nhỏ cho mình hai giọt, cô thật muốn dẫn Tô Tứ Phương đi theo, để nàng nhìn cho rõ nhân tính có thể bẩn thỉu đến độ nào.
Thấy Tang Đồng dùng Lưu Hồng Đức cũng nhỏ hai giọt, Mục Dung đi đến phía sau phòng, Tang Du cũng vội vàng theo sau.
Nàng sợ nếu tiếp tục nhìn thì sẽ không nhịn được mắng nhiếc tiện nhân Lưu Hồng Đức, nàng không sợ chính diện giao tranh với Lưu Hồng Đức, nhưng nàng sợ Tang Đồng nhìn thấy sơ hở sẽ liên lụy Yên Yên.
Mục Dung giao nhục thân cho Tang Du, xuất hồn gọi cho A Miêu, bàn giao vài câu, nhắc A Miêu hành động.
Tang Đồng treo bảng 'tạm đóng cửa', giả vờ bày ra chiêu hồn trận, cô lấy chu sa vẽ một vòng trên đất: "Chút nữa nữ quỷ sẽ đi vào cái vòng này, cậu yên tâm, ả sẽ không thể làm hại cậu."
"Cám ơn đại sư."
Tang Đồng đứng thế, miệng lầm bầm, đi vòng quanh bàn làm việc. Cô lắc