Lý Trạch Lâm sau khi được ăn thịt quả nhiên khác trước rất nhiều.
Ban đầu bọn họ còn chia phòng ngủ riêng, nhưng hiện tại toàn bộ đồ của Lý Trạch Lâm đều đã được chuyển lên trên phòng Yên Vân Hạ.
Nhìn tủ quần áo treo xen kẽ đồ nam và nữ với nhau, Yên Vân Hạ bỗng nhiên có cảm giác bình yên đến lạ, giống như chuyện này đáng lẽ nên diễn ra từ lâu rồi mới đúng.
- Vân Hạ, đang nghĩ gì thế? – Lý Trạch Lâm từ đằng sau ôm lấy eo cô, nhẹ nhàng lên tiếng hỏi.
Yên Vân Hạ cũng ỷ lại mà dựa vào lòng cậu, chậm rãi đáp lời:
- Không có gì cả\, chỉ là em thấy khung cảnh thế này rất tuyệt vời.
Em đã từng nghĩ con người có thể không cần tình yêu\, nhưng mà chắc em đã nhầm rồi.
Chúng ta\, làm gì có ai lại không khát được yêu thương cơ chứ?
Lý Trạch Lâm tì cằm lên vai cô, không nói gì.
Cậu hoàn toàn đồng ý với lời của Yên Vân Hạ.
Đơn giản thôi, khi trước Lý Trạch Lâm vẫn thường cho rằng bản thân mình có thể chịu được cô độc.
Nhưng khi gặp Yên Vân Hạ rồi, được cô yêu và được yêu cô, cậu cảm thấy sống thế này mới chính là sống.
Trước kia, cậu chẳng khác nào một cái xác vô hồn cả.
Lý Trạch Lâm của hiện tại, chính là một phần do tình yêu của Yên Vân Hạ tạo thành.
Hai người trầm ngâm một lúc, Yên Vân Hạ mới lên tiếng phá tan bầu không khí im ắng kia.
Cô dịu dàng hỏi:
- Trạch Lâm, anh có muốn sắp tới chúng ta đi du lịch một thời gian không?
Yên Vân Hạ cảm thấy cũng lâu rồi hai người chưa có thời gian nghỉ ngơi, tuy trước đây cô không quá quan trọng chuyện này, nhưng từ khi quen Lý Trạch Lâm, Yên Vân Hạ lại muốn dành nhiều thời gian ở bên cậu hơn.
Kiếm được nhiều tiền, không phải cũng là để hưởng thụ và phụng dưỡng người lớn trong gia đình thôi sao?
Lý Trạch Lâm kỳ thực cũng đã nghĩ tới chuyện nghỉ ngơi như Yên Vân Hạ nói, có điều cậu vẫn luôn la lắng sẽ ảnh hưởng tới công việc của cô nên chưa dám đề nghị.
Tuy nhiên hôm nay Yên Vân Hạ chủ động hỏi vậy, Lý Trạch Lâm cũng bắt đầu tính toán sâu sa hơn:
- Tất nhiên là muốn\, nhưng cũng phải đợi sau khi lễ trao giải Kim Thượng diễn ra đã.
Anh có một vài việc muốn hoàn thành trước khi nghỉ ngơi.
Yên Vân Hạ nghe Lý Trạch Lâm nói vậy thì chợt nhớ đến mấy lời cậu từng công khai trên livestream.
Lý Trạch Lâm muốn đạt được giải thưởng ‘Diễn viên chính xuất sắc nhất’ và danh hiệu ‘Ảnh đế’ kia.
Yên Vân Hạ đương nhiên không quan tâm tới mấy thứ phù phiếm như vậy… Có điều Lý Trạch Lâm thích, cô sẽ ủng hộ hết mình.
Lý Trạch Lâm vừa nói vừa dụi dụi vào hõm cổ cô khiến cho Yên Vân Hạ không khỏi bật cười thành tiếng.
Lúc này, Lý Trạch Lâm bỗng nhiên lên tiếng hỏi:
- Vân Hạ, chờ sau khi ‘Bác sĩ’ ra rạp, chúng ta kết hôn luôn nhé?
Yên Vân Hạ không nghĩ Lý Trạch Lâm sẽ nhắc tới chuyện này, dù sao ở độ tuổi của cậu, không phải vẫn còn quá trẻ sao? Có điều Yên Vân Hạ lại cảm thấy vô cùng ngọt ngào, giống như đây chuyện cô đã mong chờ từ lâu vậy.
Yên Vân Hạ có chút ngập ngừng, Lý Trạch Lâm lại nói tiếp:
- Anh không muốn phải chờ đợi thêm nữa, cũng muốn bản thân có thể đường đường chính chính bảo vệ cho em.
Vân Hạ, cho đến bây giờ, chuyện của Lan Nhược vẫn làm cho anh lo sợ.
Sợ em bị cô ta làm hại.
Yên Vân Hạ đương nhiên hiểu những điều Lý Trạch Lâm suy nghĩ.
Thực ra cô đã đến tuổi này rồi, sớm hay muộn thì cũng vẫn phải kết hôn.
Yên Vân Hạ cũng đã ưng ý Lý Trạch Lâm rồi, sao còn phải đắn đo nữa? Cô ngượng ngùng gật đầu:
- Được, em nghe theo anh.
Cứ như vậy, cuộc sống của hai người bình yên và hạnh phúc trôi qua.
Ngày ‘Bác sĩ’ ra rạp cuối cùng cũng đến.
Lý Trạch Lâm lần này thực sự đã làm nức lòng người hâm mộ.
Nhiều người thậm chí còn bật khóc trước cảnh phim cuối cùng, khi Lý Trạch Lâm phải từ bỏ mạng sống của mình, nhưng đổi lại đã cứu sống được rất nhiều người bệnh.
Một chàng trai trẻ, theo tiếng gọi thiêng liêng rằng Tổ quốc đang cần đã từ bỏ tương lai sáng lạn để về vùng quê ngoài hẻo lánh tình nguyện chữa bệnh cho những con người nhỏ bé ở đây… Một bộ phim đầy tính nhân văn và nghệ thuật.
Trên mạng lại một lần nữa bùng nổ những bình luận.
Người qua đường mậu: Ôi, sao lại có thể đáng thương như vậy? Lý Trạch Lâm thực sự làm tôi khóc hết cả nước mắt.
Trạch Lâm – mama yêu con: Trạch Lâm nhà chúng ta xuất thần thật đấy, cứ như đây là câu chuyện của chính cậu ấy vậy.
Lý Trạch Lâm, mama tự hào về con.
Mọt phim: Phim hay thật, diễn xuất cũng tốt nữa.
Lý Trạch Lâm tiến bộ nhiều quá, không nổi tiếng thì phí thật đấy.
U mê u mê: Cái nhan sắc này đúng là đỉnh cao quá đi mất.
Đúng là khí chất A tràn màn hình mà.
Người qua đường B: Đúng đấy, tôi bị Lý Trạch Lâm hút hồn thật rồi.
Sao có thể đỉnh như vậy được cơ chứ?
Lướt hàng loạt nhận xét, đa số đều là khen ngợi khả năng diễn xuất của Lý Trạch Lâm cũng như nội dung nhân văn mà bộ phim mang lại.
Tất nhiên, trong số đó sẽ có vài bình luận tiêu cực, nhưng cũng chẳng đáng là bao.
Yên Vân Hạ cũng bị cái kết của bộ phim làm cho buồn bã cả ngày, làm Lý Trạch Lâm phải dỗ lên dỗ xuống.
Tất nhiên, nhờ bộ phim này, Lý Trạch Lâm đã nhận được đề của ‘Diễn viên chính xuất sắc nhất’, trên mạng, những bảng xếp hạng nhan sắc của nam diễn viên cũng gọi tên cậu liên tục.
Cũng đúng thôi, điều kiện trong ‘Bác sĩ’ thực sự rất tệ, Lý Trạch Lâm lúc nào cũng xuất hiện trong trạng thái lấm lem, nhưng không vì thế mà khuôn mặt điển trai của cậu bị phai mờ.
- Ai da, có cảm giác sắp mất bạn trai thật rồi.
– Yên Vân Hạ đọc mấy bình luận trên mạng, không khỏi than ngắn thở dài.
Lý Trạch Lâm dở khóc dở cười nhìn cô, cuối cùng đành chuyển chủ đề:
- Hạ Hạ, hôm nay em vẫn sẽ cùng anh đi dự lễ