Khi các bạn cùng lớp nghe thấy động tĩnh thì ai nấy đều nhao nhao đi ra ngoài nhìn trước ngó sau.
Có người hỏi: “Cô giáo Giang nào? Tại sao anh Dương và giáo viên tiếng Anh lại kích động như vậy?”
Một người khác huých cùi chỏ vào người cậu ta: "Bị đụt à? Là người luôn đạt vị trí hạng nhất trong bảng vàng danh dự dành cho giáo viên đặc biệt ưu tú, là cô giáo thần thoại của trường chúng ta, cậu không biết sao?”
"Trời ạ! Thật sự là cô giáo Giang rồi! Thường ngày tôi vẫn nghe bố tôi nhắc tới, không ngờ mình lại có thể tận mắt chứng kiến người ấy ở ngoài đời thật!”
Thầy trò của trường Nhất Trung thành phố Lương đều biết ở trường Nhất Trung từng có hai thần thoại.
Một người là học sinh, một người là giáo viên.
Người học sinh được nhắc đến là Kiều Truy Bác lúc còn học tại trường.
Còn cô giáo thần thoại là giáo viên tiếng Anh năm đó của ông, Giang Tuệ Tiêm.
Trong suốt thời gian giảng dạy của Giang Tuệ Tiêm, bất kể bà ấy dạy lớp nào, cho dù là các kỳ thi lớn bé, thì thành tích môn tiếng Anh của tất cả lớp do bà ấy dẫn dắt đều xếp hạng nhất.
Đề thi dù khó đến đâu nhưng điểm trung bình cả lớp không bao giờ dưới một trăm hai mươi điểm, trong khi điểm trung bình của toàn trường là năm mươi, sáu mươi.
Hiệu trưởng của trường trung học trực thuộc Đại học Bắc Kinh đã từng năm lần bảy lượt tìm đủ mọi cách để mời mọc bà ấy.
Ai cũng nói nếu không phải vì nhớ chuyện xưa, thì trường Nhất Trung của thành phố Lương hoàn toàn không thể giữ chân được một nhà giáo xuất sắc cấp độ báu vật quốc gia như vậy.
Ngay cả khi bà ấy đã nghỉ hưu nhiều năm rồi, nhưng trong trường vẫn lưu truyền những câu chuyện dạy học thần thoại của bà ấy.
Tuy Lương Mẫn hiện đang là giáo viên số một ở trường Nhất Trung của thành phố Lương, nhưng cũng chỉ là học sinh do bà ta dẫn dắt có thành tích tốt hơn học sinh của các giáo viên khác mà thôi.
Còn so với thành tích khủng của các học sinh năm đó của cô giáo Giang thì vẫn còn thua kém rất xa.
“Giáo viên tiếng Anh của chúng ta trở mặt cũng nhanh quá rồi nhỉ? Mới vừa nãy còn trưng ra bộ mặt cực kỳ hung ác và tàn nhẫn, thế mà bây giờ lại như trở thành một fangirl bé bỏng gặp được thần tượng của đời mình rồi!”
"Khụ khụ, cậu không biết sao? Giáo viên tiếng Anh của chúng ta từng là học trò của cô giáo Giang đấy!”
"Hèn chi! Nhưng mà bố tôi cũng từng là học trò của cô giáo Giang! Bố tôi còn bảo nếu tôi có thể được cô giáo Giang dạy thì tốt rồi, ai mà biết cô giáo Giang lại không còn đứng lớp nữa.”
"Chịu dạy cậu mới là lạ đó! Ngay cả hiệu trưởng mà cô giáo Giang còn không muốn làm mà!”
Tất cả các bạn học trong lớp đều xôn xao vì sự xuất hiện của Giang Tuệ Tiêm.
Ở ngoài cửa, Giang Tuệ Tiêm không đáp lại sự chào hỏi vồn vã của Lương Mẫn, mà chỉ thờ ơ nói rằng: “Các em không dạy học mà đứng ở cửa làm gì thế?”
Lương Mẫn nghe vậy thì có hơi xấu hổ, ấp a ấp úng nói: “Là vì có một học sinh trong lớp này quá ngỗ nghịch và không chịu vâng lời, khiến con nổi giận.
Điều quan trọng là thầy Dương vẫn bênh vực, còn