Yến Huân lạnh giọng, chờ mãi tận 5 phút, anh im lặng không nói gì, ánh mắt vẫn nhìn vào màn hình điện thoại.
Cho dù ba người kia có trò chuyện rôm rả anh cũng không bận tâm.
Chiều hôm qua mặn nồng như vậy sao hôm nay lại im hơi lặng tiếng rồi.
Lòng kiên nhẫn có hạn, Yến Huân nhấc máy gọi điện cho Viên Tịch, đầu dây bên kia cũng không bắt máy.
Anh nhìn ra khoảng không trầm mặc một lúc, trong cảm xúc có chút tức giận.
Nghĩ rằng cô không muốn gặp mặt mình, muốn trốn tránh.
Yến Huân bước xuống tầng một, bỏ mặc luôn ba người bạn kia, đi một mạch đến lớp 10B2 trước sự ngỡ ngàng của nhiều học sinh.
Đến trước lớp học anh đưa mắt nhìn quanh, có một chỗ trống ở giữa lớp, ngay lập tức lông mày anh nhíu chặt.
- Viên Tịch đâu ?
Tuy cả lớp đặc biệt là các nữ sinh đều ngạc nhiên khi nam thần đến lớp, nhưng khi hỏi đến Viên Tịch thì bọn họ có chút không vui.
Trong trường ai cũng biết cô là bạn gái Yến Huân, là người của nam thần vạn người mê, sao có thể không ghen tỵ.
Thẩm Hy thấy vậy không chần chừ mà lập tức lên tiếng.
- Viên Tịch về nhà rồi, hôm nay cậu ấy không được khỏe, còn buồn nôn đau đầu nên tôi vừa mới đưa cậu ấy về nhà.
Yến Huân lao như bay ra khỏi lớp học, ra bên ngoài còn bắt một chiếc taxi đi thẳng đến chung cư mà cô đang sống.
Viên Tịch vẫn không biết gì, về đến nhà cô liền lao vào toilet nôn thốc nôn tháo, sau đó mặc kệ cho quần áo xộc xệch nằm lăn ra giường ngủ.
Cũng không hẳn gọi là ngủ được, bản thân cô đang rất mệt mỏi, nó là chất xúc tác giúp cô chìm vào giấc ngủ nhanh hơn.
Cả người cô nóng hổi những luôn cảm thấy lạnh, nằm trên giường vẫn không quên đắp một chiếc chăn ấm, cô chỉ cho là tất cả đều do thời tiết thay đổi.
Trong lúc mơ màng ngủ cô cảm nhận được có người thay quần áo giúp cô, có người dùng khăn mềm lau tay và chân cô, một lúc sau lại có cảm giác có thứ gì đó đâm vào tay cô.
Suốt một ngày một đêm Yến Huân vẫn ở trong nhà Viên Tịch, anh ít ăn ít uống, rảnh rỗi lại ngồi bên cạnh giường xem xét tình hình của cô, ngắm nhìn khuôn mặt đáng thương của cô.
Nghĩ đi nghĩ lại anh vẫn tự trách mình, nếu hôm đó Yến Huân không cùng cô cúp tiết, không che chở cho cô khỏi những giọt nước mưa tạt thẳng vào người, thì cô có lẽ sẽ không thành ra như vậy.
Nhưng có một điều khiến anh bất ngờ hơn là cảm