Chủ nhật bốn người cũng hẹn nhau ra ở thư viện để học, vì ngày này là ngày cuối để ôn cho thứ hai thi nên mọi người càng cố gắng ra sức học hơn.
Lục Hàn cảm giác như bản thân như một thầy giáo đang giảng bài cho ba cô cậu học sinh này.
Tuy anh làm được hết các bài tập nhưng cũng có lúc anh bí cây trả lời nên ba người đợi anh giải xong mới học tiếp.
Sau khi cảm thấy bản thân nhét đủ kiến thức rồi, bốn người dừng lại việc ôn tập này.
Tống Dương:" Thi xong chúng ta đi chơi đi!"
Khương Ngọc:" Được đấy!"
Tống Dương:" Còn hai cậu thì sao?"
Giản Nhu:" Tớ đồng ý!"
Lục Hàn:" Đi!"
Khương Ngọc:" Hay chúng ta đi hát karaoke đi!"
Tống Dương:" Được nha! tớ sẽ cho các cậu nghe giọng hát chuẩn ca sĩ của mình!"
Khương Ngọc:" Haha! ca sĩ sao! cậu thuộc dạng ca sĩ phòng tắm đấy! haha!"
Tống Dương:" Cậu đừng xem thường giọng hát của tớ! tới đấy cậu đừng có mà xin hát chung với tớ!"
Khương Ngọc:" Tớ đây không cần nhé! haha!"
Tống Dương:" Hứ! Hàn Ca cậu ta ức hiếp tớ kìa!"
Lục Hàn:" Kệ cậu!"
Khương Ngọc:" Haha! đồng minh của cậu còn không phe cậu nữa đấy!"
Tống Dương:" Giản Nhu cậu phải về phe tớ đấy!"
Giản Nhu:" Được rồi hai người đừng chọc cậu ấy nữa!"
Tống Dương:" Chỉ có cậu là tốt với tớ thôi!"
Cậu ta tính dựa vào vai của Giản Nhu nhưng bị anh kéo cô ra nên Tống Dương chút xíu đã úp mặt xuống đất rồi cũng may cậu ta dịnh được tay cầm của ghế bên cạnh.
Điều này đã làm chọc cười mọi người.
Kì thi cuối đợt lần này sẽ thi trong vòng ba ngày, cô vẫn chung phòng thi với Lục Hàn còn hai người kia thì mỗi người một phòng khác.
Đề thi lần này có chút khó, nó đã nâng lên một chút độ khó, khiến cho mọi học sinh phải than lên than xuống.
Thầy Giám thị:" Hình như còn thiếu một người nữa!"
Giản Nhu* Thở hổn hển*:" E..em xin lỗi em đến trễ!"
Thầy giám thị:" Được rồi! cũng may em đến còn trong thời gian chưa phát đề thi!"
Ngày cuối cùng thi, vì cô ngủ trễ nên đã vào phòng thi trễ chút xíu nữa là cô bị cấm thi rồi cũng may cô chạy cũng nhanh nếu không cô xong đời rồi.
Còn anh lúc đầu không thấy cô có chút lo lắng, anh tính bước ra để đi tìm cô định đứng dậy thì thấy cô hớt hãi chạy vào, anh cũng ổn định lại chỗ ngồi dùng đôi mắt phức tạp của mình nhìn cô ngồi ở bàn trên.
Sau khi kì thi kết thúc, anh hẹn cô lại để gặp nhau, anh dẫn cô đến sân thượng của trường.
Lục Hàn:" Sao hôm nay lại đi trễ thế?"
Giản Nhu:" Tại em thức khuya quá nên có chút mệt mỏi mới ngủ quên!"
Lục Hàn:" Thức Khuya học bài sao!"
Giản Nhu:" Ừm tớ muốn ôn lại nên đã học thêm một chút nữa!"
Lục Hàn* có chút tức giận*: " Lần sau không được như vậy có biết chưa?"
Giản Nhu:" Vâng em biết rồi! vậy