Đến khi Tiêu Dao nghĩ mệt xong thì giáo sư đã vào giảng bài rồi nên đành đợi tiết giải lao rồi sẽ nói chuyện cho hai người nghe.
Càng nghĩ đến người con trai đó thì tim Tiêu Dao càng đập nhanh hơn mặt còn đỏ lên lan đến cả mang tai khiến cho cô ấy không thể tập trung vào việc học.
Cô và Thu Hân nhìn thấy biểu hiện này của Tiêu Dao liền nghĩ đến chắc cô ấy lại gặp được đàn ông định mệnh của đời mình rồi nên mới có những biểu hiện thế này.
Đến giờ giải lao mặt của Tiêu Dao vẫn không hề giảm đỏ một chút nào cả, vì thời gian giải lao rất ít phút nên cô đã không đi tìm Lục Hàn mà thay vào đó là nhắn tin cho anh.
Thu Hân:" Được rồi A Dao mau mau kể đi! bọn tớ rất hóng đấy!"
Tiêu Dao:" Được rồi! để tớ kể! khi nãy tớ đi đến thư viện tìm sách thì gặp được một chàng trai nhìn mặt rất soái a! tớ cũng không chắc cậu ta học bên khoa nào nữa! nhìn cậu ta rất lạ! cậu ấy đã giúp tớ lấy quyển sách trên cao nên tớ đã! !"
Thu Hân:" Trúng sét ái tình của cậu ta rồi sao?"
Tiêu Dao* đỏ mặt*:" Aiz ngại quá đi!"
Giản Nhu:" Cậu có xin được tên hay phương thức liên lạc không?"
Tiêu Dao:" Lúc đó trong đầu tớ không suy nghĩ được gì hết nên không xin được gì cả! ngay cả tên tớ cũng không biết!"
Thu Hân:" Haiz lần sau gặp lại thì chỉ cho bọn mình biết chàng trai đó là ai đấy!"
Tiêu Dao:" Nhất định mình sẽ chia sẻ cho các cậu!"
Giản Nhu:" À tớ cũng một chuyện thông báo cho hai cậu!"
Thu Hân:" Chuyện gì? làm tớ tò mò lắm đấy!"
Giản Nhu:" Bạn trai tớ đã đến đây gặp mình rồi và lễ tình nhân bọn mình sẽ đi chơi nên không thể đi cùng các cậu rồi!"
Tiêu Dao:" Buồn thế! mà cậu cũng nên giới thiệu bạn trai cậu cho hai bọn tớ biết mặt đi!"
Giản Nhu:" Lát nữa sẽ gặp nhau rồi tớ sẽ giới thiệu cho hai cậu biết!"
Thu Hân:" Được!"
Nói chuyện phím một hồi cũng hết thời gian giải lao, trải qua những tiết học dài giờ cuối cùng cũng được ra về rồi, cô nhanh chóng nhắn tin cho anh biết bản thân đã ra về rồi và sẽ gặp nhau ở cổng trường.
Ba người vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ đi ra đến cổng trường, ba người đứng lại một góc chờ anh, đợi được một lúc thì cả sân trường ai nấy đều bị anh hớp hồn vậy, đường đi lúc này đã đông nhưng anh đi lại thì bọn họ tự giác đứng sang một bên nhường đường cho anh đi.
Ba người từ xa đã thấy anh đi đến gần hơn, cô thì mỉm cười chào đón anh, còn hai cô bạn mình thì đứng đơ ra bởi vì sự đẹp trai của anh, Tiêu Dao không ngờ lại một lần nữa được gặp lại anh.
Càng thấy anh đi lại gần bọn họ hơn trên môi còn có