Cô gái đó đột nhiên công kích bằng tốc độ khá nhanh. Với khoảng cách này, nếu là người bình thường thì rất có thể sẽ không kịp phản ứng.
Vậy mà trong tình huống ấy Trần Triệu Dương lại giơ tay ra đỡ, đồng thời còn đẩy cô gái kia lùi lại mấy bước.
"A Hổ, cô ấy là?"
Trần Triệu Dương hỏi.
"Cô cả nhà họ Cố, Cố Lăng Nhi", Giang Tử Phong đứng sau Trần Triệu Dương nói nhỏ: "Anh Dương, đàn ông không chấp phụ nữ, anh tuyệt đối đừng chọc vào ma nữ này".
Giang Tử Phong chỉ tốt bụng nhắc nhở Trần Triệu Dương mà thôi.
"Giang Tử Phong, anh nói ai là ma nữ?"
Cố Lăng Nhi nhìn chằm chằm vào Giang Tử Phong, cô ta hừ nhẹ hỏi.
Giang Tử Phong sợ đến mức không dám nói gì nữa, cậu ấy còn vội vàng lùi sang một bên.
"Cô cả, Trần Triệu Dương là người mà ông cụ mời tới khám bệnh", A Hổ vội vàng nói với Cố Lăng Nhi.
"Tôi không cần biết".
Cố Lăng Nhi hừ nhẹ một tiếng, cô ta nhìn chằm chằm Trần Triệu Dương hỏi: "Tôi hỏi anh, chính anh đã nói là công pháp của nhà họ Cố chúng tôi có vấn đề đúng không?"
"Đúng!"
Trần Triệu Dương đáp.
"Hừ, anh cho rằng mình là ai? Có tư cách gì để đánh giá công pháp của nhà họ Cố chúng tôi? Tôi phải cho anh thấy sự lợi hại của công pháp nhà họ Cố!"
Dứt lời, Cố Lăng Nhi lại đánh về phía Trần Triệu Dương.
Trần Triệu Dương nhìn ra được chiêu thức của Cố Lăng Nhi cũng khá bài bản, học được cái tinh hoa của ông cụ Cố.
Thế nhưng nó chẳng có chút độ khó nào với Trần Triệu Dương.
Anh chỉ giơ tay ra chặn một cách hời hợt, đẩy Cố Lăng Nhi lùi về rồi nói: "Bỏ đi thì hơn, tôi không muốn đánh nhau với con gái, vả lại cô yếu như thế, đánh với cô cũng chẳng thú vị chút nào".
"Anh nói ai yếu hả?"
Dường như bị kích thích, Cố Lăng Nhi nghiến răng nghiến lợi nói: "Hôm nay tôi phải quyết đấu sinh tử với anh".
Nghe thấy Cố Lăng Nhi nói vậy, A Hổ lau mồ hôi lạnh rồi nhắc nhở: "Cô cả, ông cụ đang chờ Trần Triệu Dương tới khám bệnh".
"Tôi không cần biết, hôm nay tôi nhất định phải phân định thắng thua với anh ta".
Cố Lăng Nhi chẳng nghĩ nhiều như thế, cô ta lại lao về phía Trần Triệu Dương.
Rầm!
Cố Lăng Nhi đánh tới.
Trần Triệu Dương vẫn chặn lại được.
"Vậy là đủ rồi đấy".
Trần Triệu Dương nhìn Cố Lăng Nhi và nói.
"Không đủ".
Cố Lăng Nhi vẫn khăng khăng nói: "Hôm nay chúng ta nhất định phải phân thắng thua. Hừ, dám nói công pháp của nhà họ Cố chúng tôi không ra gì, tôi nhất định phải cho anh một bài học".
"Cô cả..."
A Hổ hô lên: "Cô không đánh thắng anh ấy được đâu".
Dù A Hổ khuyên thế nào thì Cố Lăng Nhi cũng không nghe.
Hiển nhiên là cô ta nhất quyết đòi đánh với Trần Triệu Dương.
Cô ta đứng vững lại, rồi lại tiếp tục công kích Trần Triệu Dương.
Trần Triệu Dương giơ tay ra đỡ.
"Cô mà còn đánh nữa thì đừng trách tôi không khách khí".
"Tôi cũng muốn xem thử anh sẽ không khách khí với tôi thế nào".
Cố Lăng Nhi tiếp tục phi về phía trước.
Thấy Cố Lăng Nhi ngang ngược như thế, Trần Triệu Dương thật sự không còn cách nào khác, anh biết nếu cứ thế này thì Cố Lăng Nhi sẽ không chịu để yên.
Đang nghĩ thì Cố Lăng Nhi lại đánh tới, anh không lùi bước mà còn tiến lên phía trước một bước.
Trần Triệu Dương vừa bước lên thì nắm đấm của Cố Lăng Nhi đã ập tới.
Trần Triệu Dương nghiêng đầu đi, dễ dàng né tránh được.
Nhìn thấy tốc độ né tránh này của Trần Triệu Dương, trong lòng Cố Lăng Nhi không khỏi cảm thấy kinh ngạc, đồng thời cô ta còn định thay đổi chiêu thức.
Nhưng cô ta phát hiện ra là đã muộn rồi.
Lúc này Trần Triệu Dương đã dùng một tay bắt lấy nắm đấm của cô ta, một tay thì ôm eo cô ta, ngay sau đó anh còn kéo cô ta vào lòng.
Vừa đụng vào nhau là Cố Lăng Nhi đã bị Trần Triệu Dương khống chế.
Thấy vậy, vẻ mặt của A Hổ không có gì là bất ngờ. Với thực lực của Trần Triệu Dương, anh mà muốn kiềm chế Cố Lăng Nhi thì thật sự là quá đơn giản.
Giang Tử Phong nhìn cảnh